Thứ Ba, 13 tháng 4, 2021

Posted by Thiên Thanh on tháng 4 13, 2021 with No comments

 


Với một chiếc ổ khóa lớn và kiên cố, cho dù lấy một thanh sắt và phải tốn rất nhiều công sức cũng không thể mở nó ra. Nhưng khi có được chìa khóa, hình dáng mỏng manh ấy được tra vào ổ, chỉ cần xoay nhẹ, chiếc khóa lớn liền được mở ra.

Bài học rút ra: Trái tim của mỗi người giống như cánh cửa bị khóa chặt, bạn không thể mở nó bằng một thanh sắt cho dù thanh sắt đó to lớn thế nào. Chỉ có sự quan tâm chân thành, chúng ta mới có thể biến mình thành một chiếc chìa khóa tinh tế đi vào trái tim của người khác.
- Nguồn cafebiz

Posted by Thiên Thanh on tháng 4 13, 2021 with No comments

 

Có hai nhóm du lịch đi đến Bán đảo Izu ở Nhật Bản, điều kiện đường xá rất xấu vì có nhiều ổ gà ở khắp mọi nơi.
Hướng dẫn viên của nhóm 1 liên tục than phiền con đường này y như một người nào đó bị rỗ mặt.
Còn hướng dẫn viên của nhóm 2 lại nói với khách du lịch bằng giọng điệu đầy chất thơ: “Con đường mà hiện tại chúng ta đang đi chính là đại lộ Izu vang danh với những lúm đồng tiền duyên dáng.”
Bài học rút ra: Mặc dù cùng một kiểu tình huống, nhưng suy nghĩ khác nhau sẽ tạo ra thái độ khác nhau. Suy nghĩ là một điều vô cùng tuyệt vời, muốn đi về hướng bi quan hay lạc quan, quyền quyết định thuộc về bạn.
- Nguồn cafebiz

Thứ Bảy, 10 tháng 4, 2021

Thầy phán

Posted by Thiên Thanh on tháng 4 10, 2021 with No comments

 

Hồi còn trẻ, ai đã từng đi xem bói thầy phán về tương lai chưa?








Tên trộm lịch sự

Posted by Thiên Thanh on tháng 4 10, 2021 with No comments


Nửa đêm,
mọi người đang say ngủ, bỗng có một vị khách đến gõ cửa.
Chủ nhà lồm cồm bước ra, người khách hỏi:
– Ông ơi, ông có cần củi không?
– Ồ không! Tôi chắc là vậy.
Chủ nhà nói xong liền đóng sập cửa, vào giường ngủ tiếp. Sáng hôm sau, đống củi chất trước nhà ông ta biến mất sạch.
Nguồn sưu tầm

Bạn nhìn thấy gì qua “khung cửa sổ” của chính mình?

Posted by Thiên Thanh on tháng 4 10, 2021 with No comments

 



Mỗi người chúng ta đều có “khung cửa sổ” của riêng mình. Và vạn vật bên ngoài như thế nào sẽ tùy thuộc vào cách nhìn của chúng ta qua khung cửa đó.

Một đôi vợ chồng trẻ vừa dọn vào một căn nhà mới. Sáng hôm sau, lúc ăn sáng, cô vợ thấy một người phụ nữ láng giềng đem phơi quần áo mới giặt xong.

Cô nói với chồng: “Quần áo còn bẩn quá, rõ là bà này chẳng biết giặt gì cả. Có lẽ bà ấy cần loại xà phòng khác tốt hơn”.

Anh chồng nhìn qua rồi im lặng. Và rồi cứ mỗi lần thấy người láng giềng phơi quần áo thì người vợ lại có lời phê phán…

Một tháng sau, vào một buổi sáng, cô vợ ngạc nhiên khi thấy quần áo người láng giềng đem phơi sạch sẽ và cô nói với chồng:

“Anh xem kìa, bà ấy đã học được cách giặt giũ quần áo rồi! Không biết là ai đã dạy cho bà ấy nhỉ?”

Anh chồng đáp:

“Không… Sáng nay anh dậy sớm và lau khung cửa kính nhà mình ấy chứ!”
Cô vợ cúi đầu im lặng và không nói gì.

Cuộc đời cũng thế. Tất cả tùy thuộc vào mức độ sạch của khung cửa sổ mà chúng ta nhìn mọi vật thông qua nó.

Trước khi phê phán một ai đó hoặc một sự việc nào đó, có lẽ chúng ta nên xác định lại cái nhìn của chính mình. Như thế, chúng ta sẽ nhìn thấy rõ ràng sự trong sáng của tâm hồn người khác.

Thứ Sáu, 9 tháng 4, 2021

Chuyện Socrates và bài kiểm tra ba bộ lọc

Posted by Thiên Thanh on tháng 4 09, 2021 with No comments

 



Bộ óc mạnh mẽ thảo luận ý tưởng, bộ óc trung bình luận bàn sự kiện, còn bộ óc yếu ớt tọc mạch con người” – Socrates

Thời Hy Lạp cổ đại, một trong những học giả, triết gia nổi tiếng nhất là Socrates (469 – 399 trước Công nguyên). Ông được mọi người ca tụng bởi sự khôn ngoan của mình.

Một ngày nọ, triết gia vĩ đại tình cờ gặp một người quen. Người này hào hứng chạy đến bên ông và nói: “Này Socrates, ông có biết tôi vừa nghe nói gì về một trong những học trò của ông không?”.

“Từ từ đã.” Socrates trả lời. “Trước khi ông kể với tôi, tôi muốn ông trải qua một bài kiểm tra nhỏ. Nó được gọi là bài kiểm tra ‘ba bộ lọc’".

“Ba bộ lọc?”.

“Đúng rồi” - Socrates tiếp tục. “Trước khi ông định kể cho tôi nghe về học trò của tôi, hãy dành chút thời gian để xem lại những điều ông định nói. Bộ lọc đầu tiên là Chân. Liệu ông có chắc chắn rằng những điều ông định nói với tôi là sự thật không?”.

“Không.– Người đàn ông trả lời. “Thực ra tôi chỉ nghe người ta bảo thế thôi".

“Được rồi”. Socrates nói. “Tức là, ông không biết đó có đúng là sự thật hay không. Giờ ta thử sang bộ lọc thứ hai nhé, đó là Thiện. Điều mà ông định nói về học trò của tôi có tốt đẹp gì không?”.

“Không đâu, trái lại…”.
“Vậy là, ông muốn nói cho tôi nghe một điều tiếng xấu về người học trò ấy, dù ông cũng không chắc chắn đó có phải sự thật hay không?”, Socrates tiếp tục.

Người đàn ông nhún vai, có chút xấu hổ.

Socrates lại nói. “Dầu vậy vẫn còn một bộ lọc nữa mà ông có thể vượt qua – Bộ lọc Ích. Những gì ông định nói về học trò của tôi có giúp ích gì cho tôi không?”.

“Không, không hẳn…”.

“Được rồi” – Socrates kết luận. “Nếu điều ông muốn kể với tôi không đúng mà cũng chẳng tốt đẹp, thậm chí cũng không giúp ích gì cho tôi cả, vậy ông còn nói với tôi làm gì?”.

Người đàn ông hoàn toàn xấu hổ và không nói gì thêm nữa.

Và đó chính là lý do Socrates được coi là triết gia vĩ đại và được mọi người ca tụng.
Nguồn : phunutoday
Không có mô tả ảnh.
Thanh Thien

Cái chổi

Posted by Thiên Thanh on tháng 4 09, 2021 with No comments

 



Có cô bé mới lớn kia làm nghề bện chổi ở 1 cơ sở nhỏ. Một hôm nàng xin gặp riêng ông chủ và ngỏ ý muốn nghỉ việc. Ông chủ hỏi duyên cớ vì sao thì nàng vừa khóc vừa đáp:
- Ông ơi, con bện chổi bao nhiêu năm nay rồi, bây giờ con thấy càng ngày nó càng mọc ra sợi chổi quá trời ....
- Thế sợi chổi nó mọc ở đâu chỉ cho ông xem xem ...
Cô bé bèn vạch ra chỉ vào .........
- Đó ông thấy không.
Ông chủ bèn phá lên cười sằng sặc:
- Ối giời ơi, cái đó là do con nhớn lên nên nó mới phải thế thôi, lông đó chớ đâu phải sợi chổi, ai mà chả vậy, ngay cả ông cũng có, không tin ông cho xem nè ....
Ông cũng vạch ra cho nó xem. Không ngờ nhìn thấy cô bé lại càng khóc to hơn:
- Úi giời, thế này thì con xin nghỉ ngay ông ơi ...... không thì mọc hết sợi rồi nó lại mọc thêm cái cán chổi như của ông nữa thì chết con .... hu hu.....
- Nguồn sưu tầm

Làm nhục

Posted by Thiên Thanh on tháng 4 09, 2021 with No comments

 



Cô gái đi tố cáo bạn trai với quan tòa vì bị làm nhục.
Cô gái nói:
- Hôm qua anh ấy đến nhà tôi chơi. Đang ngồi chơi thì anh ấy đè tôi xuống, cởi hết đồ tôi ra rồi ...
Tòa án:
- Rồi sao nữa?
- Rồi anh ấy bỏ đi ạ.
- Vậy tại sao cô lại tố cáo anh ấy làm nhục cô?
Cô gái chỉ tay vào mặt chàng trai hét lớn:
- Anh nhìn thấy cơ thể của tôi mà lại bỏ đi thì khác gì làm nhục tôi cơ chứ.
- Nguồn sưu tầm

Thứ Năm, 8 tháng 4, 2021

𝐃𝐮̀ 𝐛𝐮𝐨̂̀𝐧 𝐧𝐡𝐮̛𝐧𝐠 𝐡𝐚̃𝐲 𝐛𝐢𝐞̂́𝐭 𝐨̛𝐧 𝐪𝐮𝐚́ 𝐤𝐡𝐮̛́, 𝐯𝐚̀ 𝐪𝐮𝐞̂𝐧 𝐧𝐨́ đ𝐢!

Posted by Thiên Thanh on tháng 4 08, 2021 with No comments

 


Sống ở trên đời, ai cũng có những quá khứ, kỷ niệm và cả những nỗi đau. Đôi khi vì hai chữ không đành mà người ta cứ cố chấp giữ khư khư lấy nó. Để rồi, mỗi khi thổn thức nhớ về nó, người ta lại trách mình không kiềm được cảm xúc và nức nở, đau đớn cho riêng mình.

Không thể phủ nhận rằng, quá khứ là một phần tất yếu của cuộc sống. Dù là buồn hay vui, đau khổ hay hạnh phúc thì đó là gì mà bản thân ta đã trải qua, cảm nhận. Chính bởi cái ranh giới giữa vui và buồn, giữa hạnh phúc và khổ đâu ấy mà người ta chẳng thể nào quên hay mang một nỗi niềm không bao giờ xóa nhòa đi được.

Ở quá khứ có quá nhiều thứ. Có một tình yêu, một cuộc sống từng đẹp đẽ và có thể tan vỡ trong đớn đau tuyệt vọng. Ở đó có một người đã từng làm ta hạnh phúc, từng khiến ta bất chấp cuộc sống và mọi thứ để yêu. Và quá khứ chứa đựng quá nhiều những ký ức chẳng thể nào trở lại. Ở đó có cả tình yêu, hạnh phúc và cũng đầy rẫy những đau thương, nước mắt, tổn thương. Ai đủ dũng cảm để buông bỏ?

𝐇𝐚̃𝐲 𝐪𝐮𝐞̂𝐧 𝐪𝐮𝐚́ 𝐤𝐡𝐮̛́ đ𝐞̂̉ 𝐬𝐨̂́𝐧𝐠 𝐡𝐚̣𝐧𝐡 𝐩𝐡𝐮́𝐜 𝐡𝐨̛𝐧

Có người giữ khư khư quá khứ như một kỷ niệm đẹp, để níu giữ những ngọt ngào mà tương lai chẳng thể có được. Họ xem quá khứ là niềm vui, là niềm hạnh phúc để bước tiếp ở tương lai. Dù rằng, cái mơ ước để quá khứ diễn ra một lần nữa thật hão huyền và phù phiếm. Người ta không đành quên nên cứ thế nhớ.

Có người thì chẳng thể quên được quá khứ bởi muốn nhắc nhở bản thân mình về nỗi đau . Họ sợ quên đi rồi thì sẽ quên sạch sẽ mất những gì đã khiến họ tổn thương. Nhưng mấy ai hiểu được rằng, chính điều ấy đã vô hình khiến họ đau đớn và chẳng thể bước tiếp chặng đường vốn hạnh phúc của mình.

Sự thật rằng, nếu không có quá khứ thì ta chẳng thể đặt chân đến hiện tại và bước tiếp những tháng ngày ở tương lai. Chỉ có điều là tại sao ta cứ phải cố chấp nắm lấy quá khứ, một quá khứ buồn đã chấm dứt mãi mãi. Tại sao không nhẹ nhàng mỉm cười và buông bỏ mọi thứ đã qua và quên nó đi? Tại sao không cho mình một cơ hội để bước đến tương lai chẳng còn khổ đau, tổn thương và nắm lấy hạnh phúc thật sự mà mình đáng ra sẽ nhận được? Tại sao cứ tự khiến mình phải tội nghiệp, đáng thương khi nhốt mình trong cái quá khứ u mê, tăm tối.

Hãy giữ quá khứ đủ để ta biết cảm ơn và trưởng thành hơn sau những gì đã qua chứ đừng để nó chi phối và tiêu khiển mình trong cái vòng luẩn quẩn không có lối thoát ấy.

Mỗi chuyện trong quá khứ đã đi qua, cái giá trị lớn nhất để lại cho ta có lẽ là những bài học để lớn lên. Không có ai đi qua tổn thương mà không có thêm cho mình mạnh mẽ và bản lĩnh. Vấp ngã để rồi đứng dậy. Nhớ lấy điều đó, chứ đừng giữ khư khư quá khứ để rồi chẳng làm được gì hơn.

Nguồn : guu.vn