Thứ Hai, 24 tháng 5, 2021

Chuyện trên đời ắt đều do nhân quả, hoạ hay phúc đều ở mình lựa chọn mà thôi

Posted by Thiên Thanh on tháng 5 24, 2021 with No comments

 



Trong cuộc sống đôi khi phải đối diện với nguy nan sống chết, hoạ hay phúc đều đôi khi chỉ khác nhau một niệm lựa chọn mà thôi.

Cách đây không lâu tôi có đọc được một câu chuyện cảm động lòng người kể về một cặp vợ chồng trẻ người Nam Phi. Người chồng tên George, còn người vợ trẻ tên là Helen.

Hai vợ chồng George sống tại một vùng núi cách một thị trấn nhỏ khá xa, sáng sớm mỗi ngày George phải đi làm việc ở một nông trường cách nhà 50km về phía Bắc của thị trấn. Còn vợ anh do đang mang bầu sắp tới ngày sinh nên ở nhà dưỡng thai.

Hôm đó cũng bao như ngày khác, George rời khỏi nhà từ sáng sớm để đến nông trường làm việc. Con đường mà mỗi ngày George đi làm là một con đường núi, một bên là vực sâu với những mỏm đá nhấp nhô sắc nhọn nguy hiểm. Khi vừa đến đoạn đường quanh co khó đi cách nhà mấy km, xung quanh đây vắng người chẳng có ai sinh sống. Đang tập trung lái xe thì đột nhiên điện thoại reo lên, đó là điện thoại của Helen gọi, khi vừa bắt máy George đã nghe thấy tiếng vợ đang lo lắng nói: “Anh về nhà gấp, bụng em đang đau dữ dội, có khả năng em sinh con sớm rồi…”

Nhận được điện thoại, George lập tức lo lắng, cách đây ít hôm đi khám, bác sỹ đã nói trước khả năng Helen sinh non là rất cao, không ngờ còn hơn 1 tháng nữa mới sinh mà nay đã chuyển dạ rồi, khu vực nhà ở của George lại chẳng có hàng xóm láng giềng, vì là vùng núi nên người dân ở thưa thớt, bệnh viện gần nhất cũng khá xa. Giờ nếu về không kịp thì mọi việc sẽ rất nguy hiểm.

George vội vàng nói với vợ: “Em yêu, em đừng lo lắng, anh sẽ về nhà ngay”, nói xong George bỏ điện thoại xuống rồi quay xe trở về. Khi xe đang chuẩn bị quay đầu thì đột nhiên nghe tiếng gọi hốt hoảng của một ai đó, tiếp đó thì một người đàn ông da đen xuất hiện chặn đầu xe anh lại.

Người đàn ông vừa khóc vừa nói: “Cầu xin anh hãy cứu lấy con trai tôi, xin anh hãy cứu lấy con trai tôi”. George dừng xe lại tìm hiểu tình hình, hoá ra anh ta tên là Anthony, nhân tiện hôm nay thời tiết trong lành, lại được rảnh rỗi nên anh đưa vợ con ra ngoài đi dạo. Ngờ đâu đang đi giữa đường thì chiếc xe của anh ta bị mất phanh, vì không thể kiểm soát được tình hình nên xe đã lao xuống vực.

Trên xe có vợ và đứa con trai 9 tuổi, vợ anh thì chỉ bị thương chút ít ngoài da, chỉ riêng đứa con trai của Anthony vì nghịch ngợm không thắt dây oan toàn, hiện nay đang trong cơn nguy kịch chẳng biết sống chết ra sao?

George không biết phải làm sao khi phải đối diện với lựa chọn là cứu người trước hay về nhà đưa vợ đi sinh trước? Từ đây đến thị trấn cũng phải 20km, nhưng nếu về nhà đón vợ rồi quay lại thì lại thành rất xa, hơn nữa thời gian để lâu đứa bé sẽ mất máu nhiều, rất nguy hiểm. Nhưng nếu không về nhà mà lại cứu con trai của Anthony trước thì vợ con ở nhà sẽ gặp nguy hiểm đến tính mạng.

Đang lúc phân vân chưa biết làm thế nào thì thấy Anthony quỳ xuống trước mặt cầu xin, George rất muốn nói cho anh ta biết rằng vợ con của mình cũng đang gặp nguy hiểm ở nhà, cần phải về nhà gấp đưa vợ con đi bệnh viện, nhưng sau cùng vì lương tâm không cho phép, George vẫn bước xuống xe hỏi: “Con anh đang ở đâu”?

Anthony lập tức dẫn George đến hiện trường cách đó không xa xem. Từ trên đường nhìn xuống, quả nhiên ở đó có một chiếc xe bị lật, còn đứa trẻ thì đang nằm trên mặt đất. Hai người cùng nhau xuống dưới, tới nơi George nhìn thấy đứa bé toàn thân dính máu, mặt mày trắng bệch vì đau và mất máu quá nhiều, tình cảnh này thật khiến cho George không muốn nhìn thêm nữa.

Anthony vừa khóc vừa nói: “Tuy đã gọi cứu hộ rồi, nhưng xe cứu hộ đến cũng phải tốn nửa tiếng đồng hồ, đến lúc đó e rằng cũng đã muộn rồi”. Sau khi tai nạn xảy ra, hai vợ chồng Anthony chia nhau ra hành động, Anthony lên đường đón xe, còn vợ thì men theo đường nhỏ tìm thôn trang gần đó. George nghe vậy thì giật mình, men theo đường nhỏ này mà đi tắt ngang qua, ngôi nhà gần nhất cũng chính là nhà mình, ngoài ra cũng chẳng có người dân nào ở, hơn nữa cũng chỉ có mình nhà anh là có xe, vậy thì cũng bằng vô ích.

Sau một hồi đấu tranh tư tưởng, George cũng đưa ra một sự lựa chọn khó khăn: “Mau bế đứa bé lên xe”. George lớn tiếng kêu. Anthony nghe vậy vui mừng vội vàng bế con lên xe rồi tất cả mau chóng đến bệnh viện thị trấn gần nhất.

George vừa lái xe tay vừa cầm điện thoại không ngừng gọi điện về nhà, mong rằng có thể động viên vợ kiên cường thêm. Khi đầu dây bên kia vừa bắt máy, George nghe tiếng vợ yếu ớt: “Anh đang ở đâu?”, George cố giữ bình tình nói: “Em yêu, em gắng chịu thêm chút nữa”.

Sau 10 phút qua đi, George lại gọi điện thoại về nhà, nhưng lần này giọng của vợ anh đã yếu ớt lắm rồi, anh chỉ đành nói thật: “Em yêu, hãy tha thứ cho anh, anh không thể thấy chết mà không cứu, em hãy kiên cường lên, xin thượng thế bảo hộ mẹ con em!”.

Vì đến bệnh viện kịp thời, nên con của Anthony đã mau chóng được bác sỹ sơ cứu, qua được cơn nguy kịch, nhưng ngược lại lúc này George như người ngồi trên đống lửa. Anh lại gọi điện về nhà thêm lần nữa nhưng lần này thì không có người nhấc máy, nước mắt tuôn rơi, anh nghĩ không có người nhấc máy thì rất có khả năng vợ con anh đã gặp nguy hiểm…

George phóng như bay về nhà, Anthony thấy vậy cũng lên xe về theo, khi vừa về đến cửa nhà, hai người đã nghe thấy tiếng khóc oa oa của trẻ nhỏ. Cảnh tượng đầu tiên khi anh bước vào nhà như là một bức tranh tuyệt đẹp khiến anh không thể ngờ tới. Vợ anh đang bình yên đắp chăn nằm ngủ trên giường, bên cạnh là một người phụ nữ với dáng vẻ đầy mệt mỏi nhưng vẫn toát lên vẻ hiền lành phúc hậu đang bế đứa con xinh xắn mới trào đời của mình mà vỗ về chăm sóc.

George vừa kinh ngạc vừa vui mừng không thể nói thành lời, lúc này Anthony cũng bước vào trong và tiến lại gần ôm người phụ nữ đó và nói: “Em yêu, chúng ta phải cám ơn George, con trai của chúng ta không sao rồi”. Sau đó Anthony kể lại sơ qua mọi chuyện cho vợ mình nghe. Hoá ra, người phụ nữ đó tên là Marie, chính là vợ của Anthony.

Marie là bác sỹ khoa sản của bệnh viện. Sau khi tai nạn xảy ra, cô men theo đường mòn đi tìm nhà dân, vốn dĩ muốn kiếm một chiếc xe để cứu con mình, nhưng khi đến đây, nghe thấy tiếng kêu đau đớn của Helen nên đẩy cửa bước vào xem. Thấy Helen có triệu chứng sinh non, tình hình lại nguy cấp, nếu không xử lý ngay e rằng sẽ không kịp. Marie nói tiếp: “George, thành thật xin lỗi anh, lúc đầu tôi rất khó khăn để lựa chọn, không biết nên giúp vợ anh trước hay là đi tìm xe cứu con mình trước, nhưng thật may mắn, vào thời khắc quan trọng ấy tôi đã không chọn sai”.

Chứng kiến cảnh như vậy, George không khỏi đi hết từ bất ngờ này đến bất ngờ khác, anh cũng vừa khóc vừa xấu hổ mà thành thật nói: “Người phải nói lời xin lỗi phải là tôi, lúc Anthony cầu cứu tôi, tôi cũng đã rất phân ưu, không biết nên chọn con đường nào, cứu con chị trước hay là về nhà cứu vợ trước? May thay, vào giây phút cuối cùng, chúng ta đều không có lựa chọn sai, không làm điều trái với lương tâm mình”.

Mọi chuyện xong xuôi, ca ba đều nhìn nhau rơi những giọt nước mắt hạnh phúc, họ hiểu ra rằng, thiện lương chính là lựa chọn không khi nào hối tiếc.
***
Kỳ thực chuyện trên đời tốt xấu đều do nhân quả, sống thiện lương ắt sẽ gặp phúc lành. Giả sử nếu lúc đầu George không lựa chọn giúp đỡ con của Anthony mà về nhà với vợ, chưa biết chừng thời gian cũng chẳng kịp, mà lại gặp phải sự cố đau thương. Còn Marie nếu vì sự ích kỷ của bản thân mà bỏ mặc Helen thì có lẽ xe cũng chẳng tìm được mà con mình lại gặp nguy nan.

Trong cuộc sống, mỗi thời khắc chúng ta đều phải đối diện với những lựa chọn cho riêng mình, ranh giới nữa thiện lương và cái ác luôn mong manh. Con người chúng ta lựa chọn thế nào ắt sẽ gặt được kết quả ấy. Có câu: “Trời không phụ lòng người” người sống có tâm, sống vì lương thiện, làm điều nhân nghĩa ắt sẽ luôn được trời cao bảo hộ, ngược lại thì ắt cũng quả báo kề thân khó bề trốn thoát.

Mọi việc trên đời đến với chúng ta đó đều là những an bài tốt nhất mà ông trời đã ban tặng. Khi con người đối diện với lựa chọn cũng chính là lúc ông trời thử thách lòng người, tốt hay xấu, được hay mất, tất cả đều phụ thuộc vào chính chúng ta. Có thể chúng ta không thể lựa chọn cho mình vận mệnh của quá khứ khi sinh ra, nhưng chúng ta hoàn toàn có thể lựa chọn cho mình vận mệnh của tương lai.

Làm người cũng đừng để vì cái được nhỏ nhoi trước mắt mà đánh đổi tất cả những cái lớn lao của tương lai. Sống thông minh, lọc lõi không khó, khó là sống làm người thiện lương.
Minh Vũ / Báo DKN

CHỌN BẠN MÀ CHƠI, CHỌN NGƯỜI MÀ TIN

Posted by Thiên Thanh on tháng 5 24, 2021 with No comments

 


1. Muốn giữ cho mọi mối quan hệ bạn bè bền vững, tốt nhất đừng để nó dính đến chuyện tiền bạc.

2. Trong bất cứ mối quan hệ nào, nếu bạn nhận thấy mình không được tôn trọng, hãy ra đi cho dù là tình bạn hay tình yêu.

3. Thà ít bạn mà hoạn nạn có nhau. Còn hơn nhiều bạn mà hoạn nạn thuê bao.

4. Bạn bè tốt là khi thấy té thì đỡ chứ không phải đợi lúc mình tắt thở rồi mới thắp nhang.

5. Trong quá khứ có rất nhiều mối quan hệ từng được coi là mãi mãi, nhưng rồi cuối cùng vẫn phải kết thúc.

6. Bạn bè đến rồi đi, người yêu cũng đến rồi đi. Chỉ có những kẻ soi mói và nói xấu bạn là ở lại và ngày một nhiều hơn mà thôi.

7. Khi bạn hoàn toàn tin tưởng một ai đó, bạn sẽ nhận được một trong hai kết quả: một người bạn thật sự hoặc một bài học để đời đến già.

8. Khi thân nhau cũng đừng kể cho nhau nghe những câu chuyện bí mật… Kẻo khi trở mặt thì khai quật những bí mật của nhau.

9. Không phải ai từng xuất hiện trong cuộc đời bạn cũng hiện diện trong tương lai bạn. Một số người đi ngang qua đời bạn chỉ để dạy bạn những bài học đắng lòng.

10. Tôi không sợ bị ai đó đâm lén từ phía sau. Tôi chỉ sợ, khi quay lại nhìn người đã đâm mình thì đó lại chính là người bạn mà tôi đã dành cả trái tim để đối đãi.

11. Hãy cảm ơn những điều tồi tệ nhất của cuộc sống. Nhờ có nó mà bạn có thể nhìn thấy bản chất thật của những kẻ được-gọi-là-bạn mà trước đây bạn đã không nhận ra.

12. Càng trưởng thành, con người càng lười giải thích. Có khi ai đó hiểu lầm, ta thậm chí muốn để họ tự tìm ra câu trả lời theo thời gian. Ta chỉ cần những người ta thương là đủ, còn lại, tùy! Cuộc sống là để sống, không phải để giải thích.

13. Có những người bạn, chơi tưởng thân lắm rồi, mà vẫn chưa hiểu nhau được mấy. Chỉ cần liên quan tới tiền bạc, bạn thân cũng dễ thành người dưng. Có người, tưởng yêu thương nhau nhiều lắm, mà chỉ một tin nhắn thôi là đường ai nấy đi. Ngày hôm nay có tiền, ở bên người này. Ngày mai hết tiền, mất việc, ở bên người kia, hoặc chỉ còn lại một mình. Cuộc đời khó lường.

14. Bạn bè ít thôi vừa đủ dùng
Chứ đừng để cả thùng,
Rồi lâm vào đường cùng
Phút cuối cùng nó mới đi cúng.

15. Trong các thể loại buôn bán … Thì bán đứng bạn bè là thứ kinh tởm nhất!



Thứ Sáu, 21 tháng 5, 2021

Mọi cuộc vui là ρhù ρhiếm chẳng đem lại cho mình gì cả, chỉ có niềm vui của gia đình mới cho mình hạnh ρhúc bền vững

Posted by Thiên Thanh on tháng 5 21, 2021 with No comments

 



Vợ anh có đẹρ bằng em không ?
Hai mươi lăm tuổi tôi cưới vợ. Ngàγ tôi đưa người γêu về ra mắt, mẹ tôi thì thầm bảo: “Con nên suγ nghĩ thật kĩ. Mẹ thấγ nó liễu γếu đào tơ, con nhà giàu có, sợ lấγ con rồi không quen chịu khổ, rồi được ba bảγ hai mốt ngàγ thôi”.

Không muốn mang tiếng cậγ nhờ nhà vợ, tôi Ьắt đầu mọi thứ bằng hai bàn taγ trắng và nghị lực của mình. Vợ tôi vì không muốn chồng mình tự ái cũng từ chối sự trợ giúρ của gia đình. Em, từ một tiểu thư quen lụa là nhung gấm sau khi lấγ chồng bỗng như lột ҳάc thành một con người khác, giản dị và chịu khó như bao nhiêu cô gáι lấγ chồng nghèo khổ.



Kinh tế dần ổn định, rồi chúng tôi có con. Cuộc sống dần ρhất lên như diều gặρ gió. Tôi đã trở thành một ông chủ. Ai cũng nói vợ tôi “có mắt nhìn người”, nhưng tôi biết rằng không có vợ tôi tin tưởng, không có vợ tôi đồng tâm, tôi chắc chắn đã không có được một ngàγ hôm naγ rạng rỡ.

Cho đến ngàγ tôi gặρ nàng. Nàng hai mươi tuổi, đang là sinh viên, rất xinh đẹρ, quγến rũ và năng động. Nàng làm thêm cho một hãng xe hơi khá nổi tiếng. Hôm đó, trong sự kiện ra mắt dòng xe mới, nàng chủ động làm quen với tôi. Tôi mời nàng cùng ăn tối. Nàng không từ chối. Không gì tuγệt vời bằng một kẻ có tiền, người ta nói không sai “có tiền mua tiên cũng được”.

Sau bữa tối ở khách sạn, tôi đặt ρhòng nghỉ, nàng nhìn tôi e lệ cười không ρhản đối. Thực ra tôi luôn biết trước ρhản ứng của đối thủ khi đưa ra quγết định có nên tiến tới haγ dừng lại. Những cô gáι trẻ và xinh đẹρ, họ chỉ muốn thỏa nỗi khát khao hiếu thắng tức thời. Rất ít người có ý muốn tiến xa hơn tới một mối quαп Һệ lâu dài. Tình một đêm, thực ra cũng có cái gì đó rất hấρ dẫn và thú vị. Và đâγ không ρhải là lần đầu tiên.

Tôi vừa dậρ tắt điếu Ϯhυốc thì cô nàng bé bỏng từ ρhòng tắm bước ra. Trên người nàng, chiếc khăn quấn hững hờ trễ nải. Tôi nhổm người dậγ định kéo nàng ngồi xuống, bất ngờ nàng lùi lại rồi xoaγ người rồi nũng nịu hỏi: “Anh nói đi, vợ anh có đẹρ bằng em không?”. Bao nhiêu hừng hực như lửa trong lòng tôi bỗng như bị một cơn gió ùa qua thổi tắt lịm.

Tôi ngắm nhìn nàng: Gương mặt điểm trang tỉ mỉ rất sắc nét, dáng người đầγ đặn nhưng thon thả với những đường cong gợi cảm, bầu ngực săn chắc hững hờ trong tấm khăn mỏng như mời gọi. Những ngón taγ dài và thon mềm đang đưa đưa vuốt những lọn tóc chưa kịρ khô.

Tôi bảo: “Vợ anh, cô ấγ tất nhiên không đẹρ bằng em,
nhưng…”. Tôi chưa dứt câu, nàng đã sà xuống. Tôi tránh nụ hôn của nàng rồi bật dậγ cáo lỗi có việc cần ρhải đi. Nàng nhìn tôi, ánh nhìn đầγ tức giận và trách móc.

Đường ρhố đã lên đèn. Trên đường, lẫn trong dòng người qua lại vẫn không thể che lấρ những đôi trai gáι chở nhau trên đường, taγ cầm lấγ taγ đầγ γêu tҺươпg tình tứ. Và biết đâu đấγ, trong những cặρ đôi ấγ có những người vợ người chồng không chung thủγ giống như tôi.

Tôi nhận ra lâu rồi tôi không ăn tối ở nhà, với đủ những lí do. Vợ tôi dường như đã quen với điều đó đến mức không còn hỏi nữa. Ngàγ γêu và mới cưới nhau, tôi thường nói với em rằng: “Khi nào anh thành đạt, anh kiếm được nhiều tiền, chắc chắn anh sẽ làm cho em trở thành một bà hoàng khiến mọi người ρhải ghen tỵ”. Lúc đó vợ tôi nói: “Em không cần trở thành một bà hoàng, em chỉ cần chúng mình tҺươпg nhau”.

Và giờ khi tôi trở nên giàu có, tôi đã biến vợ tôi thành một người ρhụ nữ cô đơn.

Khi cô gáι trẻ hỏi tôi “vợ anh có đẹρ bằng em không?”, bất giác trái tιм tôi nhói lên như bị ai lấγ kim chọc vào. Cô gáι trẻ ấγ có tư cách gì mà dám so sánh với vợ tôi. Vợ tôi rõ ràng không còn đẹρ. Sau hai lần sinh nở, mái tóc đã thưa hơn, bầu ngực đã chảγ xệ, bụng chằng chịt những vết rạn trắng mờ. Bàn taγ của em cũng không còn mềm mại mượt mà, dáng hình cũng không còn thon gọn. Đã có lần vợ hỏi tôi “em có nên đi thẩm mĩ không?”. Tôi dứt khoát trả lời “ Anh γêu em vì những gì em có. Đừng làm đau bản thân mình, ai rồi chẳng ρhải già đi”.

Vợ đã cùng tôi đi qua những tháng năm khốn khó không một lời chê trách than ρhiền, vì tôi mà tậρ lăn lộn mưu sinh, vì tôi mà cam tâm chịu khổ. Em γêu tôi bằng một niềm tin bất diệt rằng rồi có ngàγ gia đình sẽ thấγ rằng em lựa chọn đúng. Nhưng giờ, sau bao nhiêu năm chung sống, khi giai đoạn khó khăn đã qua, cuối cùng em đã chọn đúng haγ sai? Tôi đã mua cho em một ngôi nhà to rộng nhưng lại không cùng nhen lửa ấm. Tôi đem đến cho em cuộc sống đủ đầγ nhưng lại lấγ đi của em nụ cười. Lâu rồi em đã không còn cười nhiều. Em thường nhìn tôi, nói một cách ý nhị rằng: “Em có thể chịu khổ được nhưng bọn trẻ nó còn nhỏ quá. Anh có thể vì chúng không?”. “Anh không vì em, vì con thì vì ai”, tôi đã từng nói câu nói đó mà không hề ngượng ngùng, vậγ mà giờ nghĩ lại thấγ vô cùng hổ thẹn.

Hai đứa con thấγ bố về sớm vô cùng ngạc nhiên chạγ ào ra hỏi: “Hôm naγ bố không ρhải tiếρ khách ạ?”. Rồi đứa kéo taγ, đứa ôm cổ kéo vào nhà. Vợ tôi từ trong bếρ đi ra, nói nhỏ: “Ba mẹ con chuẩn bị ăn cơm. Em tưởng hôm naγ anh cũng không ăn cơm nhà nên làm bữa khá đơn giản. Anh muốn ăn món gì để em làm thêm”. Tôi bảo vợ: “Từ naγ đừng cắt suất bữa tối của anh nữa nhé”. Vợ tôi cười. Thực ra thì khi cười, vợ tôi vẫn rất đẹρ, dù hai đuôi mắt đã Ьắt đầu hằn lên những vết chân chim.
Theo Kênh Kiến Thức
Ảnh minh họa: internet

Phụ nữ cần những điều nhỏ bé bình dị, đàn ông cần những điều lớn lao

Posted by Thiên Thanh on tháng 5 21, 2021 with No comments

 



Với đàn ông họ mong muốn có thể đạt được những thành tựu lớn lao, có vị trí trong xã hội này, được người khác công nhận. Còn đàn bà hạnh phúc nhỏ nhoi lắm, chỉ cần một nơi ấm áp, bình yên để về, một người đàn ông với bờ vai vững chắc để nương tựa.

Hạnh phúc của phụ nữ đơn giản lắm, không quá cao sang gì đâu, thế nhưng đôi khi đàn ông vô tâm lại không hiểu, không cho họ được thứ như ý. Hạnh phúc đâu phải chỉ là những thứ phù phiếm bên ngoài, anh cố gắng kiếm tiền mang về cho em, anh mua cho em xe sang, hột xoàn,…



Những thứ đẹp đấy, giá trị đấy thế nhưng làm sao hạnh phúc bằng tình cảm, hành động, bóng dáng quen thuộc của người đàn ông trong gia đình được. Hãy thử nghĩ xem một người phụ nữ đã quá quen với việc chồng đi sớm về hôm, trên người nồng nặc mùi rượu chỉ vì tiếp khách, lý do là để xây dựng quan hệ, để kiếm tiền thì người vợ đó có thực sự cảm thấy hạnh phúc hay không?
Đàn ông xưa nay đều gánh vác cho mình những trọng trách to lớn là xây dựng sự nghiệp, kiếm tiền. Với họ đó là trách nhiệm của trụ cột trong gia đình. Vì thế họ luôn khao khát mình đạt được thành tựu này, được lên chức kia. Một số nghiễm nhiên nghĩ rằng việc to lớn chồng đã làm thì việc nhà cửa, con cái, yêu thương gia đình nội ngoại đó là việc của đàn bà. Đàn ông thì phải biết nhìn xa trông rộng, không thể nào quanh quẩn “xó bếp” được, đó là đúng. Nhưng đừng nên bán thời gian, sức lực toàn bộ vào việc đó, hãy để cho bản thân có thời gian nghỉ ngơi, thời gian rảnh dành cho gia đình, để người thân của bạn không mất sự tồn tại của bạn.
Đàn bà dù có tham vọng thế nào, cũng đến một độ tuổi muốn có một tổ ấm yên, một nơi để về. Vì thế sau khi kết hôn, phụ nữ thường có xu hướng chăm lo cho gia đình nhiều hơn, sự nghiệp có thể không đạt được như hồi còn son trẻ. Vì cái phụ nữ cần đó là tiếng cười của trẻ thơ, con ngoan ngoãn nghe lời, chồng yêu thương từ những điều nhỏ nhặt nhất. Bất kể mục đích của cuộc đời chúng ta là gì, thì khi kết hôn cũng phải tôn trọng đối phương, thực sự muốn gìn giữ gia đình này. Đừng quên trao cho nhau những yêu thương, quan tâm bình dị thôi nhưng cũng khiến người bạn đời cảm thấy hạnh phúc.
Cuộc sống ngoài kia có bao điều khiến người ta mệt mỏi, chồng đi làm, vợ cũng đi làm. Thế nhưng người vợ vừa phải đối diện với áp lực xã hội, vừa là gia đình. Mau chóng làm thật tốt công việc hành chính của mình, để nhanh về với con, cơm nước, giặt giũ, tắm cho con, dạy con học, lo cho chồng, việc hai bên nội ngoại. Nghĩ thì có vẻ ít việc nhưng phụ nữ lúc nào cũng phải nặng lòng suy nghĩ vì một mớ việc. Nhiều lúc mệt mỏi lắm, muốn tìm sự đồng cảm nơi người chồng, chồng tốt, hiểu thương vợ thì động viên vợ, cố gắng bớt chút thời gian để san sẻ việc cùng vợ. Chồng vô tâm thì mặc kệ vợ và vẫn lao theo những gì anh ta cho rằng việc to lớn đàn ông cần làm.
Phụ nữ dù giỏi giang, mạnh mẽ ngoài xã hội bao nhiêu thì khi về nhà cô ấy cũng chỉ là cô vợ nhỏ bé, muốn được chồng yêu thương, được quan tâm và nũng nịu như những ngày xưa mới yêu.
Khi gặp khó khăn, biến cố trong cuộc đời người phụ nữ chỉ cần có một người đàn ông luôn dang rộng vòng tay ôm cô ấy, vuốt ve chở che cô và nói rằng: Không sao cả, mọi chuyện rồi cũng sẽ qua, có anh ở đây rồi, đừng lo lắng, đừng buồn nữa, anh sẽ cùng em gánh vác. Chỉ một vài câu nói trong đây cũng đủ khiến trái tim cô ấy ấm áp nhường nào, đủ để khiến cô ấy có động lực vững chắc vượt qua tất cả mọi chuyện.



Hãy thử nghĩ xem khi một người phụ nữ gặp phải những biến cố của cuộc đời, nếu không nhận được sự yêu thương từ người đàn ông của họ, cùng với những áp lực khác sẽ khiến họ tổn thương nhường nào. Vì thế đàn ông ơi, xin hãy nhớ rằng đừng mải theo đuổi những điều lớn lao mà quên đi người phụ nữ của đời mình. Hạnh phúc không cần quá xa xỉ đâu, cứ chân thành là đủ để tình cảm hai người gắn bó bên chặt rồi. Đừng mải làm người đàn ông của xã hội mà quên đi gia đình của mình nhé, đàn ông./.
CTV Trần Ngân/VOV.VN
Ảnh minh họa : internet

Thứ Năm, 20 tháng 5, 2021

Posted by Thiên Thanh on tháng 5 20, 2021 with No comments

 



Hình ảnh ở 1 khu cách ly tập trung. Mấy đứa nhỏ trong bộ đồ bảo hộ kín mít mà không hiểu chuyện gì xảy ra. Nhìn các con vừa thương mà vừa cưng quá ❤️
Ảnh: Báo Pháp luật




Thứ Tư, 12 tháng 5, 2021

Con nhớ mẹ. Bao giờ mẹ về?

Posted by Thiên Thanh on tháng 5 12, 2021 with No comments

 



Con nhớ mẹ. Bao giờ mẹ về?
Con ngoan, hết dịch mẹ sẽ về...
Cảm ơn tác giả đã vẽ nên bức ảnh này
Ai xem xong chắc cũng rơi nước mắt 😢😢😢
Cố lên nhé! Chúng ta sẽ chiến thắng được Covid-19 💪💪💪
Cre: Việt Nam Ơi

Không có liều thuốc nào mạnh hơn bằng hai từ "Ý THỨC"

Posted by Thiên Thanh on tháng 5 12, 2021 with No comments

 



Không có liều thuốc nào mạnh hơn bằng hai từ "Ý THỨC" ngay lúc này ĐỂ CHIẾN THẮNG COVID-19 ✊✊✊
Hãy thương các bậc Y - Bác sĩ đã ngày đêm chiến đấu vì chúng ta, hãy thương chính bản thân mình và những người thân, đừng chủ quan, phòng chống dịch như chống giặc 🔥🔥🔥
Video : Gala Nhạc Việt.

Thứ Ba, 11 tháng 5, 2021

BỨC ẢNH CHA NẰM NGỦ TRONG LÒNG CON TRAI KHIẾN NHIỀU NGƯỜI XÚC ĐỘNG ❤️

Posted by Thiên Thanh on tháng 5 11, 2021 with No comments


Bứᴄ ảnh hai cha con được chụp tại bệnh viện Ung Bướu Hà Nội đang được lan truyền trong cộng đồng mạng, làm lay động trái tim của nhiều người.

Bứᴄ ảnh được 1 người có nickname Thành Trung đi vào viện chăm sóc mẹ và chụp lại với lời kể: Khi anh nhìn thấy cảnh tượng ấy, người cha dường như đã quá đaυ đớn đến mức không thể chịu nổi, cậu con trai chẳng còn cáᴄh nào phải xoa lưng, xoa người cả ngày cho cha. Chẳng rõ cụ có bớt đaυ chút nào không nhưng trong ảnh có thể thấy hai cha con đang ngủ rất bình yên. Cảm động nhất là hình ảnh người cha gầy gò nằm ᴄo ro trên người cậu con trai trưởng thành. Một giấc ngủ hiếm hoi ở nơi được gọi là xếp hàng của tử thần.

Đúng là hình ảnh sâu sắc thật khiến nhiều người sᴜy nghĩ. Người con làm hết sức, cố hết mình để bố đỡ đau hơn. Hàng chục năm trước có lẽ ông bố cũng đã chăm bẵm vỗ về con như vậy. Để đến bây giờ, khi ông đã già yếu thì cậu con trai lại một tay chăm cha, dỗ dành để cha đỡ đaυ đớn, có thêm sức mạnh vượt qua bệnh tật.

Vậy nên khi còn cha mẹ thì hãy yêu thương họ, bởi đối với rất nhiều người, họ chẳng còn cha mẹ để chăm sóc như vậy nữa…
Nguồn: Vietnam News

Thứ Bảy, 8 tháng 5, 2021

Posted by Thiên Thanh on tháng 5 08, 2021 with No comments


 

Thứ Sáu, 7 tháng 5, 2021

CÓ MỘT NGƯỜI TỬ TẾ GIỮA SÀI GÒN...

Posted by Thiên Thanh on tháng 5 07, 2021 with No comments

 




Người đàn ông trong ảnh này là anh Nhân. Dạo gần đây chạy xe ở Sài Gòn vào đêm hay gặp anh ngồi bên vệ đường thế này.

Hôm nay qua đoạn CMT8 thì tiếp tục thấy anh ngồi đó. Mình ghé bên đường mua 2 ly nước rồi quay lại mời anh rồi tám chuyện.

Anh cũng lớn tuổi, ly dị vợ được 12 năm rồi. Giờ sống cùng người mẹ già. Mỗi khi đêm xuống anh bắt đầu rong ruổi khắp các nẻo đường Sài Gòn để giúp đỡ cho những trường hợp xe máy bị hư hỏng. Mình hỏi:"Cái gì cũng Miễn Phí hết vậy rồi sao sống anh?"

Anh cười rồi bảo là:"Chừng nào hết tiền mua ruột xe, mua mấy phụ tùng lặt vặt thì ban ngày anh chạy xe công nghệ kiếm thêm. Sau đí ra chợ Tân Thành mua phụ tùng cho rẻ".

Đó là điều tử tế mà anh muốn làm để có thể giúp người, giúp đời. Đêm nào anh cũng chạy hết vòng Sài Gòn từ Hóc Môn, Bình Chánh, Suối Tiên v.v... Chỗ nào đinh tặc hoành hành nhiều là có mặt anh ở đó. Xe ai hỏng hóc chỗ nào chỉ cần gửi định vị là anh có mặt để hỗ trợ, dù là làm miễn phí.

Gặp được anh, thấy những điều anh làm, bỗng dưng bao nhiêu muộn phiền, mệt mỏi trong cuộc sống bỗng chốc tan biến hết.
Huy Hùng
Tv Phungbao Lai chuyển
Nguồn FB Dieu Le.