Cuộc sống luôn tràn đầy hỉ, nộ, ai, lạc, mỗi người lại có cuộc sống riêng của mình, chúng ta là nhân vật chính trong vở kịch đó. Vậy làm thế nào để làm chủ được cuộc sống của mình, thực ra hoàn toàn do chúng ta quyết định.
𝐂𝐡𝐢̉ 𝐤𝐡𝐢 𝐛𝐚̉𝐧 𝐭𝐡𝐚̂𝐧 𝐭𝐡𝐚̣̂𝐭 𝐤𝐢𝐞̂𝐧 𝐜𝐮̛𝐨̛̀𝐧𝐠, 𝐦𝐨̛́𝐢 𝐜𝐨́ 𝐭𝐡𝐞̂̉ 𝐜𝐮̛́𝐮 đ𝐮̛𝐨̛̣𝐜 𝐜𝐡𝐢́𝐧𝐡 𝐦𝐢̀𝐧𝐡
Có một con khỉ, bụng nó bị cành cây quệt vào, chảy rất nhiều máu. Nó nhìn thấy một con khỉ khác liền vạch vết thương ra nói: “Ngươi nhìn xem vết thương của ta đau biết nhường nào”.
Mỗi một con khỉ khi nhìn thấy vết thương của nó đều ra sức an ủi, còn chỉ cho nó nhiều cách chữa trị khác nhau. Nó tiếp tục cho bạn bè xem vết thương để lấy ý kiến, sau đó thì nhiễm trùng mà chết. Một con khỉ già nói, chính nó đã tự hại chết bản thân mình.
Thực ra bộc bạch nỗi khổ của bạn với người khác chưa chắc đã giải quyết được vấn đề, chi bằng bản thân hãy lặng lẽ chịu đựng và khắc phục.
Cuộc sống có gặp khốn đốn, cũng không nên gặp ai cũng thổ lộ, hãy dùng một thái độ tích cực để đối mặt với tất cả, cố gắng thay đổi thực trạng mới là quan trọng nhất.
Có một con chim đậu trên cành cây, trước nay chưa từng sợ cành cây bị gãy, vì thứ nó đặt niềm tin không phải là cành cây, mà là đôi cánh của mình.
So với việc lo lắng cho tương lai, chi bằng hãy nỗ lực thay đổi hiện tại. Trên con đường thành công, chỉ có sự nỗ lực không ngừng mới đem lại cho bạn cảm giác an toàn và thành quả lớn nhất.
Trên con đường trưởng thành, chỉ có chính bản thân bạn mới đem lại điểm tựa và sự bảo đảm chắc chắn nhất. Suy cho cùng, dựa vào núi, núi sẽ đổ, dựa vào người người sẽ bỏ đi, dựa vào bản thân mình là vững chãi nhất!
𝐓𝐡𝐚̀ 𝐫𝐚̆̀𝐧𝐠 𝐥𝐚̀𝐦 𝐤𝐞̉ 𝐡𝐨̂̀ đ𝐨̂̀
Có hai bệnh nhân mắc bệnh. Một người tai rất thính, nghe các bác sĩ nói thì bọn họ chỉ sống được 3 tháng nữa. Một người tai hơi nghễnh ngãng, đừng nói là nghe lén các bác sĩ nói chuyện, cho dù bạn nói trực tiếp với anh ta, anh ta cũng nghe không rõ.
Điều kì lạ là, anh ta không những sống qua ba tháng, mà đến giờ đã hai năm trôi qua, anh ta vẫn bình yên vô sự, trong khi người tai thính kia lại không qua khỏi 3 tháng.
Trong cuộc sống có nhiều chuyện, không biết tốt hơn là biết, chậm chạp tốt hơn là tinh nhanh, ngu ngốc tốt hơn là hiểu biết, đây chính là ý nghĩa câu nói mà mọi người hay nhắc đến – “Thà rằng làm kẻ hồ đồ”. Thực ra, nhân sinh vốn dĩ là hồ đồ, vui vẻ và hạnh phúc được ẩn giấu trong sự hồ đồ đó.
𝐓𝐮̛̣ 𝐜𝐡𝐚̆𝐦 𝐬𝐨́𝐜 𝐭𝐨̂́𝐭 𝐜𝐡𝐨 𝐛𝐚̉𝐧 𝐭𝐡𝐚̂𝐧 𝐦𝐢̀𝐧𝐡 𝐜𝐡𝐢́𝐧𝐡 𝐥𝐚̀ 𝐭𝐚̣𝐨 𝐩𝐡𝐮́𝐜 𝐜𝐡𝐨 𝐜𝐨𝐧 𝐜𝐡𝐚́𝐮
Có một cô lao công làm thẻ chăm sóc sức khoẻ, có người hỏi cô mỗi ngày thu nhập có chút ít mà nỡ tiêu tốn vào việc này sao? Cô ấy nói một câu mà khiến cho mọi người đứng đó phải tỉnh ngộ:
“Mười năm trước, cha tôi tiết kiệm được 80.000 Nhân dân tệ, nhưng đã dồn hết cho ông tôi chữa bệnh; vài năm trước số tiền 200.000 Nhân dân tệ tôi tích cóp trong mười mấy năm, cũng tiêu sạch khi cha tôi đi bệnh viện; tôi cảm thấy hai cha con tôi chẳng khác gì làm công cho bệnh viện, tôi không muốn sau này lại hại đến con của mình, không muốn con của tôi lại làm công cho bệnh viện; vì vậy khi chưa mắc bệnh gì tôi nhất định phải chăm sóc, giữ gìn cho cơ thể thật khỏe mạnh”.
Chăm sóc sức khoẻ có đắt, nhưng cũng không đắt bằng chi phí chữa bệnh! Quả là một sự lĩnh hội sâu sắc!
𝐋𝐚̣𝐜 𝐪𝐮𝐚𝐧 𝐥𝐚̀ 𝐭𝐚̀𝐢 𝐬𝐚̉𝐧 𝐥𝐨̛́𝐧 𝐧𝐡𝐚̂́𝐭 𝐭𝐫𝐨𝐧𝐠 𝐜𝐮𝐨̣̂𝐜 đ𝐨̛̀𝐢
Bale được mọi người gọi là “Kẻ lạc quan nhất trần đời”. Một hôm lũ quét tràn về, nước lũ chảy qua xóm làng, Bale ngồi trên nóc nhà lạc quan ngâm nga hát.
Hàng xóm chèo thuyền đi qua, lớn tiếng nói: “Bale, vịt của nhà anh bị cuốn đi hết rồi!”. “Không sao, bọn chúng đều biết bơi”.
“Lúa mì của anh cũng bị ngập hết rồi”. “Không sao cả, dù sao năm nay mùa vụ cũng thất thu”.
“Ôi trời, nước ngập đến cửa sổ nhà anh rồi!”. “Không sao cả, tôi cũng đang muốn rửa cửa sổ, thế này thì tiết kiệm quá!”.
Đôi khi, tích cách cởi mở lạc quan chính là tài sản lớn nhất trong cuộc sống, khi bạn dùng một thái độ lạc quan để đối mặt với sự việc, bạn sẽ thấy mọi khó khăn, hay phiền phức đều trở nên nhỏ bé, mọi chuyện bỗng dễ như trở bàn tay.
Tuệ Tâm (Theo SOH)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét