_ Hihi hôm trước thấy anh đi SH sao hôm nay đi Dream vậy?
_ À hôm nào vui thì anh di SH hôm nào buồn thì lại Dream em ạ.
_ Vậy chắc nay anh buồn lắm hả….
_ Ừ.
_ Sao anh buồn vậy?
_ Méo mượn được SH?
_ Hihi hôm trước thấy anh đi SH sao hôm nay đi Dream vậy?
_ À hôm nào vui thì anh di SH hôm nào buồn thì lại Dream em ạ.
_ Vậy chắc nay anh buồn lắm hả….
_ Ừ.
_ Sao anh buồn vậy?
_ Méo mượn được SH?
Tại nhà tắm hơi, một trong số chiếc điện thoại để ở hành lang đổ chuông. Đầu dây bên kia giọng nũng nịu:
– Anh yêu, em đang ở siêu thị, cho em mua chiếc áo lông chồn nhé, 50.000 franc thôi
– Không vấn đề gì.
– Ôi, anh đáng yêu quá. Thế nhẫn kim cương giá 120.000 franc, được chứ anh.
– Đối với anh, đó là chuyện nhỏ.
– Ôi! Hôm nay là ngày hạnh phúc nhất đời em, hay chúng ta đặt một dấu chấm cho nó bằng một chiếc Mercedes tuyệt đẹp không mui, giá 500.000 franc?
– Kiểu xe này khá đấy!
– Tuyệt vời! Cảm ơn “thần đèn” của em.
Người phụ nữ cúp máy. Người đàn ông cau mày xem lại chiếc điện thoại, đoạn giơ lên hỏi:
– Điện thoại này của ai đây?
Một ngày nọ, người bố giàu có dẫn cậu con trai của mình thăm thú một ngôi làng. Người bố muốn cho con trai của mình thấy một người nghèo có thể nghèo đến mức nào. Họ đã dành thời gian tham quan cánh đồng của một gia đình nghèo. Sau khi trở về, người bố hỏi cậu con trai:
– Con thấy chuyến đi thế nào?
– Rất tuyệt bố ạ!
Người bố hỏi:
– Con đã thấy người nghèo sống thế nào chưa?
– Vâng con thấy rồi ạ!
– Vậy nói cho bố nghe, con học được gì từ chuyến đi này?
Cậu bé trả lời: “Chúng ta có 1 con chó, họ có 4. Chúng ta có bể bơi, họ có những con sông. Chúng ta dùng đèn vào ban đêm, còn họ có những ngôi sao. Chúng ta có những bức tường để bảo vệ mình, họ có bạn bè. Chúng ta có TV, còn họ dành thời gian cho gia đình và họ hàng.”
Người bố không nói lên lời. Cậu bé nói thêm: “Cảm ơn bố đã cho con thấy chúng ta nghèo như thế nào!”.
Ý nghĩa câu chuyện: Chúng ta không giàu có chỉ vì có nhiều tiền. Tình yêu, lòng trắc ẩn, tình bạn, những giá trị đích thực, gia đình mới khiến bạn là người thực sự giàu có.
Minh Minh - Trí thức trẻ.
Hạt Muối Bé nói với hạt Muối To: "Em đến chia tay chị này, em sắp được hòa trong đại dương". Muối To trố mắt: "Em dại quá, sao lại để đánh mất mình như thế! Em muốn thì em cứ làm, chị không điên!"
Muối To thu mình co quắp lại, nhất định không để biển hòa tan. Muối To lên bờ, sống trong vuông muối. Nó vẫn ngạo nghễ, to cứng và nhìn chúng bạn bé tí ti đầy khinh khỉnh. Thu hoạch, diêm dân gạt nó ra ngoài, xếp vào loại phế phẩm, còn những hạt muối tinh trắng kia được đội lên đầu, hay bê bên lưng rồi đóng vào bao sạch đẹp.. Lần đầu tiên Muối To thấy mình bị xúc phạm!
Sau một thời gian lăn lóc hết xó chợ này đến xó chợ khác, cuối cùng người ta cho nó vào nồi cám heo. Phải hóa thân phục vụ cho lũ heo dơ bẩn này ư? Thật xấu hổ! Lòng kiêu hãnh không cho phép nó "tế thân" cho lũ heo hạ tiện. Nó thu mình co cứng hơn, mặc cho nước sôi trăm độ cũng không lấy được, dù là cái vảy da của nó.
Khi rửa máng heo, người ta phát hiện ra nó, và chẳng cần nghĩ suy, ném nó ra đường lộ. Người người qua lại đạp lên nó.
Trời đổ mưa, Muối Bé, bây giờ là hạt mưa, gặp lại Muối To thì mừng rỡ, ngạc nhiên: "Ôi chị Muối To của em, sao chị lại nằm trơ trốc một mình ở chốn này!"
Muối To sụt sùi kể: "Số kiếp của chị khổ lắm, tủi nhục lắm.. hư, hư.. còn em sống thế nào?"
"Tuyệt lắm chị ơi!" – Muối Bé hí hửng – "Khi em hòa tan trong nước biển, em được bay lên trời, thỏa thích ngắm Trái đất trên cao, đẹp lắm. Sau đó em thành mưa tưới mát cho Trái đất thêm xanh tươi. Chưa hết, em còn đi chu du nhiều nơi trên Trái đất trước khi về biển, chuẩn bị một hành trình tuyệt vời khác.. Thôi em chào chị, em phải đi để sớm về với cội nguồn".
Nhìn Muối Bé hòa mình với dòng chảy, xa dần.. bỗng dưng Muối To thèm khát cuộc sống như Muối Bé, muốn hòa tan, hòa tan.. Nhưng.. chao ôi, quá muộn rồi! Nó đã trở thành sỏi đá, mãi sống trong cô đơn, mãi bị người ta chà đạp!
1. Trước khi xách miệng đi xỉa xói, phán xét ai đó... Hãy soi gương và nhìn lại bản thân mình trước đã.
2. Cũng đừng bao giờ đi nói rằng cuộc đời mình khổ hơn người khác. Liệu bạn biết được người ta đã từng trải qua những gì? Những góc khuất kia bạn không thấy mà lại dám to mồm nói vậy. Bạn nghĩ cuộc đời bạn khổ lắm chắc còn đời người khác thì không?
3. Nhiều khi họ chửi vì đam mê là chủ yếu. Không biết mô tê gì nhưng mở miệng ra là phải chửi đã. Hơn cả "Chí Phèo"!
4. Thế nên các cụ mới nói là thấy lỗi người thì dễ, soi mình khó trăm bề... Tự đề cao mình quá rồi đó người ơi.
5. Một lời nói ra như cung tên đã bắn, không thể lấy lại được. Làm ơn, lắp não vào trước khi phát ngôn.
6. Chán lắm, có những người soi gương hằng ngày mà vẫn không biết độ dày của khuôn mặt mình.
Thương thay!
Nguồn: TS. Lê Thẩm Dương / facebook.com