Thứ Tư, 24 tháng 2, 2021

Chiếc chén trống không

Posted by Thiên Thanh on tháng 2 24, 2021 with No comments

 

Có một vị học giả muốn gặp thiền sư để tìm lối thoát cho sự bế tắc của mình. Tuy nhiên, thay vì lắng nghe, ông lại nói át hết phần của vị thiền sư, khăng khăng bảo vệ quan điểm của mình.

Vị thiền sư chỉ im lặng rót trà vào một chiếc chén. Nước trà đã đầy, vị thiền sư vẫn không dừng lại. Người kia thấy vậy liền can ngăn: Sư thầy đừng rót nữa, chén đầy tràn ra mất.

Đến lúc đó, vị thiền sư mới nói: Ngài như chén trà này, chứa đầy thành kiến cũng như quan điểm cá nhân của ngài, chén đã đầy rồi thì làm sao có thể rót thêm được gì vào?

Người kia lúc này mới chợt hiểu ra tại sao mình bế tắc, tại sao xung quanh mình mãi không có thêm gì mới mẻ.

Căn bản bên trong mình đã được lấp đầy bởi thành kiến nên chẳng thể tiếp thu thêm được bất cứ thứ gì. Muốn uống trà ngon, đầu tiên phải có chén rỗng.



Nguồn sưu tầm

Đi lấy răng...

Posted by Thiên Thanh on tháng 2 24, 2021 with No comments


Tối kia, một cặp vợ chồng có tuổi đang nằm trên giường. Người chồng rơi vào giấc ngủ nhưng người vợ cảm thấy tình cảm đang dâng lên trong lòng và muốn nơi chuyện. Bà nói:
- Anh thường cầm tay em khi chúng ta yêu nhạy.
Một cách mệt mỏi, ông vươn ngang tay, cầm tay bà trong một giây sau đó cố quay lại giấc ngủ. Một lát sau bà lại nói:
- Sau đó anh thường hôn em.
Hơi bực dọc, ông vươn người qua hôn vội một cái lên má và nằm xuống ngủ. Ba mươi giây sau bà thủ thỉ:
- Sau đó anh thường cắn cổ em.
Điên tiết, ông tung chăn và nhảy ra khỏi giường. Bà hoảng hốt
- Anh đi đâu?
- Đi lấy hàm răng chứ đi đâu!!!!

Em cũng thích anh...

Posted by Thiên Thanh on tháng 2 24, 2021 with No comments

 

Đang ngồi học thì con bé, ngồi bàn bên quăng qua cho mẩu giấy. Mở ra xem thì thấy:
- "Mình thích bạn, hẹn hò nhé!"
Ôi trời! Khỏi phải nói, tâm trạng lâng, mình thích con bé từ đầu năm học cơ, mình quay sang cười mỉm với con bé một cái thật tình cảm.
Con bé e thẹn nói khẽ:
- Anh đưa cho anh ngồi bên giùm em.
... Khỏi phải nói mình ức chế thế nào, vó nát mảnh giấy quang thẳng vô mặt thằng điên ngồi kế bên. Nó ngơ ngác mở ra xem, cũng y như mình, khoái chí cười tủm tỉm rùi bảo mình:
- Thích em sao không nói sớm, em cũng thích anh lâu rồi, nhưng mà ngại..
- @@!!!!!

Chuyển đề tài

Posted by Thiên Thanh on tháng 2 24, 2021 with No comments


Trong công viên, đôi trai gái đang tình tự.
- Anh yêu em chứ?
- Tất nhiên, anh yêu em vô cùng!
- Vậy chúng mình cưới nhau đi anh.
- !
- Sao anh im lặng thế?
- À, vì em chuyển đề tài đột ngột quá!

Thứ Ba, 23 tháng 2, 2021

𝐍𝐠𝐮̛𝐨̛̀𝐢 𝐦𝐞̣ 𝐠𝐢𝐚̀ 𝐛𝐢̣ 𝐥𝐚̂̃𝐧, 𝐪𝐮𝐚̀ 𝐜𝐡𝐨 𝐧𝐠𝐮̛𝐨̛̀𝐢 𝐠𝐢𝐚̀ 𝐤𝐡𝐨̂𝐧𝐠 𝐠𝐢̀ 𝐪𝐮𝐲́ 𝐡𝐨̛𝐧 𝐦𝐨̣̂𝐭 𝐛𝐮𝐨̂̉𝐢 𝐜𝐡𝐢̣𝐮 𝐧𝐠𝐨̂̀𝐢 𝐱𝐮𝐨̂́𝐧𝐠 𝐭𝐫𝐨̀ 𝐜𝐡𝐮𝐲𝐞̣̂𝐧 𝐭𝐫𝐨𝐧𝐠 đ𝐨́𝐧 đ𝐨̛̣𝐢

Posted by Thiên Thanh on tháng 2 23, 2021 with No comments

 

Cuối tuần, con trai cả tạt qua biếu mẹ hộp sữa. Mẹ đang hỏi “sữa gì đó mẹ uống được không đó có đắt lắm không con…”. Mẹ đang hỏi chưa dứt câu, con trai đã lao ra xe “thôi thôi con bận lắm con đi đây, mẹ cứ uống đi sữa tốt đó”.

Giữa tuần, con gái ghé thảy cho mẹ kí táo Mỹ, vừa vào nhà đã quát ầm ĩ “mẹ ơi sao mẹ bầy hầy vầy, lần nào còn đến cũng phải dọn”. Mẹ nói “mẹ muốn mua cái ấm nước siêu tốc mới vì cái ấm này mua năm 1999 giờ cũ lắm rồi”. Con gái nạt “mẹ lại lẫn nữa rồi ai bảo mẹ cái ấm này mua năm 1999”. Mẹ im bặt, nhìn con gái dọn dẹp khua khoắng. Mẹ lại rụt rè bảo “cái ấm nó cũ…”, con gái nạt tiếp “thôi mẹ già yếu mẹ ngồi yên cho con nhờ, có mua ấm mẹ cũng đâu có dùng”. Nói đoạn con gái lao ra xe, còn lằm bằm “người ta đã bận còn nhì nhằng phát mệt”.

Có lần mẹ già buột miệng “nhà này mẹ thương nhất thằng Út, mẹ mong gặp thằng Út nhất”. Các con hậm hực bảo “mẹ cưng thằng Út nhất, muốn gặp nó nhất là đúng rồi. Nó không cho mẹ được đồng quà tấm bánh nào mà mẹ vẫn thích nó nhất”.

Nhưng không phải, mẹ già thích gặp Út nhất vì mỗi lần Út đến thăm mẹ, tay chẳng mang gì làm quà nhưng sà xuống, vui vẻ bảo “mẹ có chuyện gì vui kể con nghe đi”. Vậy là mẹ ngồi kể liên tu bất tận chuyện xưa chuyện nay, chuyện nọ xọ chuyện kia, vừa kể rồi thì kể lại.

Anh Út chỉ ngồi chăm chú nghe, thỉnh thoảng ghẹo “ơ chuyện này mẹ vừa kể rồi, mẹ kể chuyện khác đi”. Anh ngồi 2, 3 tiếng đồng hồ nghe mẹ kể chuyện, gật gù và mỉm cười. Mẹ kể chuyện mệt rồi anh mới xin phép ra về.

Quà của con cả, con gái chất đống mẹ chẳng dùng vì tuổi già sức yếu đâu ăn uống được gì nhiều. Mẹ cũng không dám nhiều lời vì sợ con mắng là lẫn.

Mẹ chỉ thích gặp Út vì món quà quý nhất của mẹ lúc này là có một người thân chịu ngồi lắng nghe và trò chuyện với mình.

Rất nhiều quãng thời gian còn lại, khi vắng các con, mẹ chỉ biết ngồi nhìn bức tường trắng lặng câm. Vì chị giúp việc cũng oải với sự lẫn của mẹ, nghe mẹ cất tiếng là chuồn mất.

Thậm chí có lúc mẹ còn phải lẩm bẩm nói chuyện một mình nữa.

Quà cho người già, không gì quý hơn một buổi chiu ngồi xuống trò chuyện trong đón đợi.



Nguồn nctv.net

Posted by Thiên Thanh on tháng 2 23, 2021 with No comments

 Một chàng trai đi chơi với người yêu:

- Có lạnh không em?
Vì được người yêu quan tâm, nàng thẹn thùng nói:
- Em không lạnh lắm đâu anh!
Chàng:
- May quá! Cho anh mượn cái áo khoác, anh lạnh quá!

Cuộc đối thoại trước đám cưới

Posted by Thiên Thanh on tháng 2 23, 2021 with No comments

 Cuộc đối thoại trước đám cưới

- nàng: chào anh!!
- chàng: ôi, may quá, cuối cùng thì cũng....
- nàng: anh muốn em đi à?
- chàng: không, không, em sao vậy? Anh không thế tưởng tượng ra được điều đó kinh khủng như thế nào....
- nàng: anh có yêu em không?
- chàng: tất nhiên là có rồi!! Cả ngày lẫn đêm
- nàng: thế anh đã lừa dối em bao giờ chưa?
- chàng: không bao giờ chứ. Sao em hỏi kỳ vậy?
- nàng: Anh sẽ hôn em chứ?
- chàng: tất nhiên rồi, trong mỗi dịp mà anh có thể
- nàng: thế anh có đánh em ko?
- chàng: Không, em có bị làm sao ko? Em luôn biết, anh là người như thế nào mà...
- nàng: Em có thể tin anh được không?
- chàng: ừ!
- nàng: úi tình yêu ơi!!
Cuộc đối thoại sau đám cưới(đọc từ dưới lên)
Bạn và Phuong Huynh

Gánh chịu một mình

Posted by Thiên Thanh on tháng 2 23, 2021 with No comments


Trời mưa. Một cặp vợ chồng đi ngoài phố. Người chồng cầm ô che mưa một mình, người vợ bực tức gắt.
- Anh chỉ biết có mình! Em bị ướt hết cả rồi mà anh không đau khổ sao?
- Em yêu! Em bị ướt anh rất đau khổ, còn nếu anh bị thì em lại đau khổ!... Vậy hãy để anh gánh chịu đau khổ một mình.

Thứ Hai, 22 tháng 2, 2021

Cuộc gặp gỡ kỳ lạ của tên trộm tốt bụng, một câu chuyện đầy ý nghĩa nhân văn

Posted by Thiên Thanh on tháng 2 22, 2021 with No comments


Tên trộm nhìn cánh cửa chống trộm màu xanh đậm có kẹp tờ giấy quảng cáo trước mặt, hắn rất tự tin mình sẽ mở được cửa sổ này trong vòng chưa đầy 10 giây. Quả nhiên, khi chỉ mới thầm đếm đến 8, hắn đã mở cửa bước vào cứ như nhà mình...

Hắn thỏa mãn nhìn quanh phòng khách: đầy đủ đồ gia dụng, có cả những thứ hàng nhập khẩu từ nước ngoài, có vẻ như gia đình này khá là giàu có, chuyến này không phí công rồi.

Hắn khoái trá đi vào phòng ngủ, theo kinh nghiệm của hắn thì người ta thường hay để những thứ quý giá ở đó.

" David, David... con về đó à? " Đột nhiên có tiếng phụ nữ phát ra từ phòng ngủ, sau đó, một bà cụ run run bước ra ngoài, suýt chút nữa thì va phải hắn.

Hắn giật mình hoảng sợ, suy nghĩ đầu tiên đó là phải chuồn ngay. Nhưng hắn đã bị bà cụ túm được, phải làm sao bây giờ?

Bà cụ sờ sờ mũi, miệng hắn, sau đó rất vui sướng nói: “David, đúng là con rồi, có phải là vì hôm nay nghỉ lễ nên con về thăm mẹ không?”

Hắn giả vờ bình tĩnh, thì ra là một bà già mù, bà ta không nhìn thấy gì, đúng là ông trời giúp hắn rồi. Hắn liếc qua tấm lịch trên tường, thảo nào, hôm nay là Ngày của Mẹ, xem ra là bà ấy nhớ con trai lắm rồi.

Hắn dùng giọng mũi đáp: “Ừm… ừm”

“David à, hai mẹ con ta nửa năm chẳng gặp được mấy lần, lần trước con về nhà là vào dịp Tết ấy nhỉ.”

“Chẳng phải là do con bận hay sao.” Hắn nhận ra là mình không cần phải giả giọng, bà cụ có vấn đề về tai nên hoàn toàn không hề nhận ra giọng hắn.

Hắn hỏi: “Sao mẹ không lấy tờ quảng cáo nhét ở cửa nhà mình, con còn tưởng là mẹ… không có ở nhà.”

“Gần đây chân mẹ đau nên hai ngày nay không ra khỏi nhà.”

“Bệnh xương khớp sao ạ, người cao tuổi thường dễ bị bệnh, mẹ cần phải đi lầu hoạt động nhiều hơn. Tại sao mẹ không gọi cho con?”

“Mẹ gọi rồi, nhưng vừa mới bắt máy thì con nói là đang họp nên gác máy luôn. Mẹ không trách con, mẹ biết là con bận, mẹ đoán hôm nay là Ngày của Mẹ, hẳn là con về thăm mẹ phải không?”

Bỗng hắn nhìn thấy một sợi tóc bạc của bà cụ từ trên rơi xuống đất, trái tim hắn có chút lay động, hắn nói: “Mẹ ngồi xuống đi, con xoa bóp cho mẹ.”

Bà cụ ngồi xuống sô pha, hắn vừa xoa bóp bắp chân cho bà cụ vừa nói động tác này gọi là thả lỏng gân.

Bà cụ vốn đang u uất bỗng vui hẳn lên.

Có vẻ như bà đã cô đơn rất lâu rồi. Bà nói rất nhiều, nhiều nhất là về David, hễ nói đến con trai là bà giống hệt như một cái bóng đèn cũ được thắp sáng vậy.

Nhờ vậy hắn đã biết được tình trạng của David, anh ta đi làm ở thành phố, hiện đã là trưởng phòng, cả ngày bận rộn giống như một chiếc xe chạy trên đường cao tốc vậy, rất khó dừng lại nghỉ ngơi.

Một lúc lâu sau, bà cụ vẫn còn đang nói, hắn cảm thấy hơi phiền, chuyện gì đây chứ, đi trộm đồ, kết quả lại “trộm” trúng một bà mẹ.

Bà cụ lo lắng hỏi: “Con phải quay về làm việc rồi sao?”

Hắn nói, trời sắp tối rồi. Nói xong, hắn nhớ ra là mắt bà cụ không nhìn thấy, bèn nắm lấy tay bà: “Mẹ thử giơ tay ra ngoài cửa sổ xem, trời về tối gió thu sẽ có cảm giác rét đấy.”

Bà cụ không nỡ xa con: “Khi nào thì con lại đến thăm mẹ?”

Hắn nói, khi nào có thời gian rỗi sẽ đến.

Trước khi đi, hắn nhìn quanh căn nhà, hắn cũng không thể ra về tay trắng được, hắn phải lấy được một thứ gì chứ, đó là quy tắc của kẻ trộm.

Lúc này thì chợt có người gõ chưa, hắn lo lắng liếc nhìn cánh cửa, bà cụ nói hắn mở cửa xem thử là ai.

Hắn làm theo, nhìn qua mắt mèo trên cửa, hắn thấy người giao hàng nên liền yên tâm nói vọng vào nhà: “Mẹ ơi, giao hàng cho mẹ.”

Bà cụ nói hắn nhận giúp bà.

Người giao hàng đi rồi, hắn giúp bà cụ mở gói hàng ra, bên trong là một món quà, một xấp phiếu mua hàng và một tờ giấy.

Hắn để xấp phiếu mua hàng sang một bên rồi đọc tờ giấy: “Mẹ ơi, con thật sự bận quá, không thể về nhà đón lễ cùng mẹ được, con có gửi cho mẹ một xấp phiếu mua hàng, mẹ muốn mua gì thì mua đó. David gửi mẹ.”

Hắn chợt giật mình, con trai của bà cụ gửi cho bà ấy một xấp phiếu mua hàng, chứng tỏ bà cụ này không hề bị mù, vậy thì tại sao bà ấy lại…??? Hắn quay lại nhìn bà cụ bằng ánh mắt nghi ngờ.

Bà cụ như thể vừa làm chuyện gì có lỗi với hắn, nói: “Xin lỗi, ta không cố ý lừa con đâu, ta thật sự quá buồn chán, rất muốn có một người để trò chuyện, nếu ta không giả vờ bị mù thì sao cháu chịu ở lại chứ? Cháu thấy rồi đấy…”

Nói xong, bà cụ nhét xấp phiếu mua hàng vào tay hắn rồi nói: “Đây xem như là quà cảm ơn vì ngày hôm nay. David bảo ta muốn mua gì thì mua, nhưng mà ta không thiếu gì cả, chỉ thiếu người ở bên trò chuyện thôi. Chàng trai trẻ, cảm ơn cháu, dù cháu là ai, ta chỉ biết là hôm nay cháu đã cùng ta trải qua một buổi chiều rất vui vẻ.”

Tên trộm trả xấp phiếu lại cho bà cụ, hắn nhìn bà, nghĩ đến mẹ mình ở quê, trong lòng cảm thấy rất rối ren, ngổn ngang cảm xúc.

Hẳn là mẹ cũng đang nhớ hắn, nếu biết bây giờ hắn là một tên trộm, chắc là mẹ sẽ rất đau lòng.

Chỉ là, trước khi đi cũng phải lấy một thứ mới được chứ.

Lúc này, hắn nhìn thấy tờ giấy quảng cáo ở khe cửa, bèn đưa tay lấy rồi tạm biệt bà cụ: “Thưa bà, bà phải chăm sóc bản thân nhé, khi có thời gian cháu sẽ lại đến trò chuyện cùng bà.”

Lần đầu tiên hắn cảm ơn cuộc gặp gỡ kỳ lạ trong lúc đi ăn trộm.

Lần đầu tiên hắn vui vẻ rời khỏi căn nhà mà không có thứ gì bị mất.

Lần đầu tiên hắn mang theo tờ giấy quảng cáo “tuyển dụng” bước vào cuộc sống mới.



Minh Ngọc (biên dịch)