Thứ Tư, 17 tháng 2, 2021

Lợn

Posted by Thiên Thanh on tháng 2 17, 2021 with No comments


Một hôm, anh A lái xe trên một con đường nhỏ, khi anh ta đang nhìn ngắm phong cảnh tươi đẹp, thì tài xế của chiếc xe chở hàng đi ngược chiều bỗng hạ cửa kính xuống lớn tiếng nói: “Lợn!”.

Anh A càng nghĩ càng điên tiết, quyết định hạ cửa kính xuống quay đầu mắng chửi: “Mày mới là lợn ấy!”. Vừa mắng chửi xong, anh A bèn đụng phải một đàn lợn đi ngang qua đường.

Bài học rút ra: Đừng hiểu lầm ý tốt của người khác, nó chỉ khiến bạn chịu thiệt thòi hơn và làm nhục người ta thôi.

Trước khi tìm hiểu rõ ràng nguyên nhân, hãy học cách kìm nén cảm xúc, nhẫn nại quan sát, tránh xảy ra những chuyện đáng tiếc.
-st-

Học vấn và tiền bạc

Posted by Thiên Thanh on tháng 2 17, 2021 with No comments

 


Hai bố con nhà nọ đang đi ngang qua cổng một khách sạn 5 sao, bỗng nhìn thấy một chiếc xe hơi thương hiệu nổi tiếng lái vào cổng. Cậu con trai nói với cha mình bằng giọng điệu khinh thường: “Người ngồi loại xe này, trong đầu chắc chắn là chẳng có học vấn gì!”.

Ông bố nói bằng giọng điệu nhẹ nhàng: “Người nói những lời này, trong túi chắc chắn là không có tiền!”.

Bài học rút ra: Cách nhìn nhận về người và việc của bạn, có phản ánh thái độ chân thực những gì bạn đang nghĩ?
-st-

Thứ Hai, 15 tháng 2, 2021

SỨC MẠNH CỦA NỤ CƯỜI.

Posted by Thiên Thanh on tháng 2 15, 2021 with No comments

 


Nụ cười xuất tự nội tâm là một loại ngôn ngữ đẹp nhất trên thế giới. Như ánh nắng và nhịp cầu, nụ cười mang đến sự ấm áp và hòa ái tới tất cả mọi người.

Nụ cười mang lại điều tốt đẹp cho cuộc sống và mang hạnh phúc đến cho mọi người. Sự lôi cuốn mà mỗi người có được thì khác nhau, nhưng nếu một người có tính thành thật và một nụ cười luôn thường trực trên khuôn mặt, người đó có thể làm cho người khác thấy thoải mái và khiến cho người xung quanh cảm giác được tôn trọng và vui vẻ.

Vì thế, mặc dù một người không có nhiều năng lực, nhưng nếu họ thành thật và có một nụ cười thì cuộc sống của họ sẽ thay đổi. Chân thành và nụ cười không chỉ có thể mang lại cho họ sự ấm áp và tình bạn, mà còn tạo ra hạnh phúc cho cuộc sống.

Một ngày nọ, Brian đến gặp một khách hàng, nhưng vị khách đã từ chối việc thương mại của anh, vì thế anh cảm thấy rất thất vọng. Khi trở về công ty, anh đã tường trình việc này lên người quản lý. Người quản lý lắng nghe anh một cách chăm chú và cân nhắc một lúc. Rồi ông nói: “Vậy thử gặp anh ta lần nữa? Nhưng anh phải thay đổi tinh thần của mình và nhớ luôn đặt một nụ cười lên khuôn mặt anh. Nếu anh có một nụ cười thân ái, người khách hàng sẽ có thể cảm nhận được thành ý của anh”.

Ngày hôm sau, Brian đã làm theo lời khuyên của người quản lý và luôn nở nụ cười trên môi. Cuối cùng, người khách hàng đã bị tác động và đã ký kết giao ước công việc làm ăn. Từ hôm đó, Brian bắt đầu mang nụ cười của mình về nhà. Anh đã lập gia đình 18 năm, nhưng bởi vì yêu cầu của công việc, anh không thể chăm sóc người vợ yêu quý của mình tốt và ít khi cười với cô ấy. Từ hôm đó, việc đầu tiên mà anh làm mỗi buổi sáng là nhìn vào gương và cười với chính mình, cười với vợ lúc ăn sáng. Vợ anh thật ngạc nhiên và trở nên rất phấn khởi. Hai tuần sau, anh cảm thấy mình đã có nhiều niềm hạnh phúc ở gia đình hơn hai năm vừa qua.

Vậy rồi Brian đã mang nụ cười của mình đến khắp mọi nơi. Tại lối vào công ty, anh cười với người điều hành thang máy. Trong nhà hàng, anh cười với người phục vụ và người nấu bếp. Tại thị trường chứng khoán, anh đã cười với các nhân viên. Ngay cả người lạ, Brian cũng đón chào họ với một nụ cười. Không lâu sau, Brian thấy mọi người đã gửi lại cho anh một nụ cười, thu nhập thương mại của anh gia tăng đáng kể, và thu nhập cá nhân của anh cũng tăng lên. Nụ cười chân thành của anh đã mang đến cho anh niềm hạnh phúc, cả về vật chất lẫn tinh thần.

Dĩ nhiên nụ cười phải đến từ trái tim trước khi nó có thể đến với những người khác. Một nụ cười cũng giống như một cơn gió thoảng mùa xuân có thể mang lại sự ấm cúng trong lòng mọi người, hay là một ánh nắng vào mùa đông có thể làm tan chảy băng tuyết. Nụ cười là ngôn ngữ thầm lặng và sứ giả của những điều tuyệt diệu. Nó thể hiện lòng tốt trên khuôn mặt mỗi người và mang ánh nắng sưởi ấm cho thế giới.

Nụ cười chẳng tốn gì cả, nhưng tạo ra rất nhiều giá trị. Nó làm giàu cho những ai nhận được, mà không làm hao mòn đối với người cho. Nó xảy đến trong tích tắc và kỷ niệm của nó có khi tồn tại mãi với thời gian. Không có người giàu hay nghèo nào mà không cần đến nó. Nụ cười tạo ra hạnh phúc ở gia đình, nuôi dưỡng lòng tốt trong công việc và là dấu hiệu của tình bạn. Nó là sự nghỉ ngơi cho mệt mỏi, là ánh sáng cho thất vọng, là ánh nắng cho nỗi buồn, và là thuốc giải tự nhiên tốt nhất cho những lo toan.

Nụ cười là đóa hoa nở bất diệt cho dù đó là mùa nào hay ở bất cứ nơi đâu. Tâm của một người càng trong sáng và lương thiện thì đóa hoa càng mỹ diệu. Nếu nụ cười có thể lan rộng khắp nơi, thế giới này sẽ trở thành một vườn hoa tuyệt đẹp. Với nụ cười, niềm may mắn và hạnh phúc sẽ đến cho tất cả mọi người.

Theo Pure Insight


𝐍𝐨̂̃𝐢 đ𝐚𝐮 𝐨̛̉ 𝐥𝐚̣𝐢 𝐬𝐚𝐮 𝐥𝐲 𝐡𝐨̂𝐧 𝐪𝐮𝐚 𝐧𝐡𝐮̛̃𝐧𝐠 𝐯𝐚̂̀𝐧 𝐭𝐡𝐨̛

Posted by Thiên Thanh on tháng 2 15, 2021 with No comments



Cùng với sự phát triển kinh tế, cuộc sống tinh thần - vật chất của mỗi con người, của mỗi gia đình ngày càng được phong phú hơn, nhu cầu hưởng thụ cũng đa diện, đa dạng hơn; Ở một số người thiếu sự lựa chọn đúng đắn trong nhu cầu hưởng thụ, thiếu bản lĩnh trước sự tác động mạnh mẽ liên tục của lối sống tiêu dùng, ngày càng xa rời đạo lí gia đình, xa rời quan hệ tình nghĩa, rồi rơi vào quỹ đạo “ Giàu bỏ bạn -_sang bỏ vợ” và cuối cùng là dẫn đến hệ quả : Ly tán, chia xa quan hệ gia đình.

Hôn nhân không chỉ là quả ngọt là thiên đường, là hạnh phúc mà còn là trái đắng, là địa ngục là tận cùng của sự bất hạnh, tận cùng của sự đau đớn cho nhiều người, di hại cho nhiều thế hệ. Sự xuất hiện của một số bài thơ gần đây viết về đề tài li hôn, chủ yếu tập trung khai thác những cảnh đời cụ thể. Không những đơn thuần tìm kiếm những cảm thông chia sẻ hay sự an ủi vỗ về mà lưu ý xã hội cần quan tâm hơn nữa đến những cá thể đơn côi trong dòng người ồn ả và đặc biệt là cảnh tỉnh cho những người làm cha, làm mẹ trước những đam mê nhất thời mà bỏ rơi con cái .

Bằng những câu thơ, Triệu Kim Văn đã dồn nén, lèn chặt nỗi đau tận cùng nhức nhối trong tâm hồn của một em bé: Bố mẹ bỏ nhau để chị không tiền chữa bệnh mà phải chết, bản thân em không có tiền nộp học. Bài thơ đề cập đến nhiều vấn đề xót xa đặc biệt trong sự khó hiểu của trẻ thơ có cả ngậm ngùi hờn oán .

Bố mẹ ơi ! sao bố mẹ bỏ nhau
Để chị con không tiền chữa bệnh
Bây giờ hồn bơ vơ lạc đâu
( Em muốn học -Triệu Kim Văn )

Nguyên nhân của sự bất hạnh đó do chính bố mẹ gây nên, bài thơ không đao to, búa lớn nhưng đã rung lên một tiếng chuông cảnh tỉnh những cặp vợ chồng lấy nhau đã dễ mà bỏ nhau cũng dễ. Hãy nghĩ đến những đứa trẻ vô tội do họ sinh ra ...Bài thơ gợi những suy tư về một vấn đề trong đạo lí gia đình, đạo lí xã hội.

Sao bố mẹ bỏ nhau ,bỏ nhau
Để con không có tiền nộp học ?

Một em bé không tuổi thơ, không được học hành, sớm phải mồ côi đơn lẻ, phải lăn lóc ngụp lặn trong cuộc đời để kiếm sống, để tồn tại .

Ai mua bánh mì không
Hai ngàn đồng một chiếc
Ai có nghe con mình
Đang rao bán tuổi thơ

Nhiều em nhỏ là nạn nhân của bao cặp vợ chồng ly hôn đã bị vứt ra lề đường xã hội với những công việc, nặng nề, quá sức mưu sinh :

Cha ở đâu ? Mẹ ở đâu ?
Ai xui em hát những câu buốt lòng ?
Phố dài dội tiếng hát rong
Giọng non tơ để nhức lòng người qua .
( Bài thơ khó đặt tên - Lưu Tuyết Minh )

Đây nữa, một đứa trẻ ăn xin, lại một em bé đánh giày và bao em lang thang trên hè phố, trong số đó đa phần bị bố mẹ bỏ rơi. Bài thơ Khó đặt tên của Lưu Tuyết Minh thấm đẫm nước mắt của nỗi đau nhân tình. Em bé níu kéo, van nài xin người qua lại những gì để tồn tại phần “Con”, tác giả thành kẻ ăn mày để có được phần “Người” nhân văn, nhân ái .

Thôi nào bé lỏng bàn tay
Chị xin em ...ánh mắt này bé ơi
Nặng nề bàn tay buông rơi
Bé ơi sao nói những lời xót đau
( Bài thơ khó đặt tên -Lưu Tuyết Minh)

Cùng một tấm lòng trên cùng một bình diện tình người nhân bản triển khai trên cùng một mạch cảm xúc về số phận em bé nhỏ bị bỏ rơi bất hạnh lang thang, khốn khổ, không nơi nương tựa ở chốn thị thành với những công việc tạp vụ nặng nề.

Thời gian không làm vơi đi dòng nước mắt đong đầy đau khổ, không khỏa lấp nỗi trống vắng cô đơn, không giảm được tiếng nấc ngẹn ngào của bao em nhỏ khi bố mẹ chia xa ra tòa ly dị “ Hai chị Em” của Vương Trọng là một bài thơ thành công trên nhiều phương diện, vượt qua được sự sàng lọc nghiệt ngã của thời gian, sống mãi với chủ đề này trong đời sống văn học, bài thơ có cái nhìn của người bình tâm tỉnh trí, một cách nhìn nhân ái, nhân văn và đầy trách nhiệm :

Nó biết đâu bố mẹ nó ra tòa
Là cầm cưa xẻ ngang tình đoàn tụ
Đứa còn mẹ thì thôi mất bố
Hai chị em rồi sẽ mất nhau
( Hai chị em - Vương Trọng )

Cùng một chủ đề khai thác nhưng ở một dạng thái không giống Vương Trọng , Với bài “Ly hôn” Đặng Thái Vân nói lên sự sòng phẳng đến tàn nhẫn, phủ phàng. Những kỷ niệm ấm êm của gia đình bị dẹp bỏ mọi giá trị được tính toán quy về “tiền-vàng” để sau khi thỏa mãn bằng lòng với sự chia chác:

Vàng bán nhà mẹ giấu ngang lưng
Tiền bán tủ cha luồn túi ngực

Trong khi “người lớn ngủ” thì “trẻ con vẫn thức” những tâm linh tinh thần tình cảm không có trong chương trình cuộc sống của cha mẹ khi mỗi người mỗi ngã .Chốn pháp đình thâm nghiêm nơi lí lẽ được tôn thờ tối thượng, nơi phán quyết việc hôn nhân cha mẹ :
Tiếng khóc em
Chợt vỡ
giữa phiên tòa
( Ly hôn - Đặng Thái Vân)

Những người bố, người mẹ trước quyết định ly hôn cần lùi lại một khoảng thời gian nhận diện lại chính mình, tránh sự đỗ vỡ có thể phải trả giá cho cả phần đời còn lại . Hôn nhân cũng như tình yêu, ngoài cảm xúc mới mẻ luôn phải điều tiết, củng cố bổ sung là phép cộng, phép nhân trách nhiệm nghĩa vụ không chỉ với nhau cho nhau mà chủ yếu, chính yếu cho con cái hôm nay và mai sau. Một lần nông nỗi là trả giá suốt đời :

Phép chia của tình yêu
là một lần nông nỗi
Tình yêu không phép trừ
(Nói với anh - Đoàn Thị Lam Luyến )

Một số bài thơ tập trung ở thời điểm giới hạn chông chênh của hôn nhân cha mẹ. Khai thác những suy tư chủ yếu của con trẻ, nhằm níu kéo, thức tỉnh gợi sự hướng thiện và trách nhiệm bằng tình cảm ruột thịt. Sự bảo bọc, cưu mang của một người cha đầy tình thương với con cái vẫn không khỏa lấp sự trống vắng vẫn hẫng hụt trong gia đình khi thiếu người mẹ .
“mà con biết nơi tận cùng sâu lắng
ba đang nhớ mẹ con
già nửa cuộc đời vất vả lo toan
ba chẳng dành riêng cho mình một ngày vui nào cả”
( Tặng ba - Trần Thúy Nga )

Một người cha “yêu thương dành đóa hồng cho con” nhưng nơi tận cùng sâu lắng vẫn chôn chặt lưu giữ một bóng hình người mẹ “ còn trái tim ba vẫn dành cho mẹ” một tình cảm thủy chung, một tấm lòng độ lượng cao cả sẽ là cơ hội, là điều kiện phục sinh hôn nhân hạnh phúc :
“Mẹ ở đâu sao không về ...ngày lễ
Để nhận từ ba một hạnh phúc vẹn toàn”

Ở một phương diện khác “ Về thôi ba” của Đặng Thị Minh Kiểm là lời nhắn gọi, nhắc nhở tâm tình :
” Em còn bé nó ngây thơ khờ dại - chỉ lo ba quên mất buổi khai trường”
và hình ảnh mẹ chịu đựng mỏi mòn với bao vất vả, lo toan :
Bóng mẹ gầy đêm hôm lầm lủi
C
ó chút oán trách, có chút hờn tủi nhưng trên hết vẫn là sự thức tỉnh :
Về thôi ba xin đừng xao nhãng
Chỉ mẹ con thôi mới yêu nhất ba mình
( Về thôi ba - Đặng Thị Minh Kiểm )

Cùng với chủ đề với “Về thôi ba “ bài “ Về đi em “ của Vương Tâm tập trung khai thác những kỷ niệm êm ấm của quá khứ, hạnh phúc nhận diên lại chính mình đầy thiện chí trách nhiệm với hôn nhân, gia đình.

Nhìn chung, tuy không nhiều nhưng với một số bài thơ đã đề cập đến một thực tế xã hôị: Cuộc sống thua thiệt của những em bé mà nguyên nhân là do bố mẹ thiếu trách nhiệm bỏ rơi. Lưu ý xã hội, lưu ý mỗi người trở về với những tiêu chí truyền thống của tình mẫu tử, tình phụ tử. Đặt ra vấn đề cho những người cha, ngưòi mẹ có những suy tư về đạo lý ở đời và đạo lý làm người. Cần tỉnh trí có một tâm thế bình ổn lắng nghe tiếng khóc gào, hờn oán:

Nín đi em ...Em khản giọng khóc gào
Chị mếu máo đầm đìa nước mắt
Những bố mẹ bên bờ chia cắt
Phút giây thôi hãy nghe tiếng con mình"
( Hai chị em - Vương Trọng )

Tác giả: Văn Huân / Cổng thông tin điện tử UBND Quảng Nam 

𝐕𝐢̀ 𝐬𝐚𝐨 𝐧𝐨́𝐢 "𝐜𝐡𝐨̂̀𝐧𝐠 𝐜𝐨𝐢 𝐭𝐫𝐨̣𝐧𝐠 𝐛𝐚̣𝐧 𝐛𝐞̀ 𝐡𝐨̛𝐧 𝐯𝐨̛̣ 𝐦𝐨̛́𝐢 𝐥𝐚̀ 𝐧𝐠𝐮"?

Posted by Thiên Thanh on tháng 2 15, 2021 with No comments

 


Chỉ có đàn ông ngu ngốc mới coi trọng bạn bè hơn vợ, rất nhiều trường hợp khi lâm nguy, gặp nạn hay khốn khó những người mà chồng coi là thân thiết, là chiến hữu lại mất tăm, hoặc tốt lắm cũng chỉ đến giúp được lần 1 lần 2. Cuối cùng người luôn ở bên sẵn sàng làm mọi thứ vì chồng chính là người vợ bấy lâu bị chồng xem thường, bội bạc.

Lấy vợ phải biết thương vợ, vợ đã bỏ quyền tự do riêng tụ họp bạn bè để lo cho gia đình. Vậy nên là một người chồng cánh mày râu hãy thông cảm và chia sẻ với cô ấy, hãy coi trọng cô ấy hơn là bạn bè. Những lúc cô ấy đang tảo tần vật lộn với đống công việc nhà không tên và với những đứa con thơ khóc nheo nhéo, chẳng lẽ cánh mày râu lại có thể vui vẻ ngồi nhậu với bạn bè?

Vợ cũng là con người, cũng có sở thích, nhưng phải hy sinh vì gia đình vậy tại sao cánh mày râu lại không thể làm như thế? Vợ là người luôn bên cạnh ta, là người cùng ta đi đến suốt cuộc đời này đáng lẽ ra cô ấy mới đúng là người bạn coi trọng và phải được coi trọng hơn bạn bè. Chính vì vậy, người đàn ông nào mà coi trọng bạn bè hơn vợ mới là ngu.

Hơn nữa, thời đại này phụ nữ cũng bình đẳng như đàn ông. Nói là bình đẳng nhưng cánh mày râu hãy nhìn lại mình xem đã làm được như phụ nữ chưa? Phụ nữ vừa là một người vợ, vừa là một người mẹ, lại vừa là một nhân viên tốt, bao nhiêu công việc đổ lên “đầu” vậy mà họ vẫn hoàn thành xuất sắc. Còn đàn ông, phần lớn chỉ đi làm, sau đó về nhà nghỉ ngơi, xem ti vi, trong khi người phụ nữ về nhà vẫn phải làm quần quật. Vậy nên, vợ xứng đáng là người để bạn tôn trọng, ngưỡng mộ, dành những lời khen và đặt cô ấy lên trên bạn bè.

Tuy nhiên, thời giờ cánh mày râu mấy ai làm được như thế. Ông nào ông nấy đều cho rằng vợ là thứ yếu, bạn bè mới là quan trọng. Vậy nên dù vợ có gọi đến hàng trăm cuộc họ vẫn bỏ ngoài tai, không thèm nghe máy để sẵn lòng vì chiến hữu, có mặt mọi lúc mọi nơi lúc bạn bè cần. Vì thế, trên mạng xã hội hiện nay không ít những bài đăng của các chị em phụ nữ van xin bạn của chồng đừng rủ rê chồng mình đi chơi, đi nhậu nữa. Đọc những lời viết cầu xin mà nghẹn ngào, khiến con người ta ngậm ngùi thương cảm.

Sinh ra là phụ nữ đã phải chịu bao nhiêu thiệt thòi, phải mang nặng đẻ đau, sớm hôm ngủ không đủ giấc để chăm lo đứa con, hy sinh tuổi thanh xuân vì người chồng. Nhưng đổi lại là gì? Là sự thờ ơ, chồng bỏ bê vợ con để có thời gian tham gia tụ tập bạn bè nhậu nhẹt.

Người chồng vô trách nhiệm, không nhận ra sự hy sinh lớn lao của người vợ, chỉ cần có bạn bè, không cần có vợ, đi chơi quên hết cả đường đi lối về, coi trọng bạn bè hơn vợ đó chính là người ngu. Tự mình gánh lấy kết cục cuối cùng sẽ là một câu chuyện buồn. Bởi khi cho đi quá nhiều mà người vợ nhận lại là sự thờ ơ, không quan tâm thì cuối cùng sẽ phải buông, ly hôn. Xã hội ngày nay không ít những trường hợp như thế xảy ra.

Nếu là một người đàn ông yêu thương vợ con, là người chồng của gia đình sẽ nhận ra rằng bạn bè dù thân thiết, dù chí cốt đến đâu cũng chỉ là những người đồng hành cùng ta trên một quãng đường ngắn ngủi. Còn vợ mới là người sẽ cùng ta đồng hành đi đến cuối cuộc đời. Hơn nữa, trong cuộc vui của bạn bè, cánh mày râu vắng mặt một vài hôm thì vẫn vui và không khiến chúng ta xa nhau. Tuy nhiên, trong hôn nhân, chỉ cần bạn vắng mặt một hôm ở nhà, bạn có thể trả giá đắt, ân hận suốt cuộc đời này. Vì thế chỉ có người đàn ông ngu ngốc mới coi trọng bạn bè hơn vợ, mới đánh đổi cuộc vui phút chốc bên bàn nhậu để nhận lấy sự đổ vỡ của cuộc hôn nhân. Hậu quả là gia đình tan nát, con cái có thể không có cha , thiếu thốn tình thương của gia đình và người gánh chịu cũng chính là mình, vợ cùng con. Bạn bè thì phủi tay vì chẳng liên quan gì tới họ.
Tào Vân | Theo Phụ nữ sức khỏe
Bạn và Hung Le
1 lượt chia sẻ
Thương thương
Thương thương
Bình luận
Chia sẻ