Thứ Năm, 11 tháng 2, 2021

Hạnh phúc ở đâu

Posted by Thiên Thanh on tháng 2 11, 2021 with No comments


Vào một buổi sáng đẹp trời, chú cún con chạy đến bên mẹ và hỏi:
- Mẹ ơi, hạnh phúc ở đâu?
Mẹ cún con mỉm cười đáp:
- Hạnh phúc nằm ở chiếc đuôi xinh xắn của con đó!
Cún con thích lắm, ngày nào chú cũng ngắm nghía chiếc đuôi của mình, vừa nhảy vừa vẫy vãy chiếc đuôi! Nhưng rồi bỗng một hôm, chú cún con buồn bã chạy đến bên mẹ:
- Mẹ ơi, tại sao con chẳng bao giờ nắm giữ được hạnh phúc vậy?
Mẹ khẽ vuốt ve cún con và đáp:
- Chỉ cần con tự tin bước về phía trước, hạnh phúc sẽ tự đi theo con thôi!!!



Nguồn sách hay 24h

Giá phạt cũng tăng theo ngày Tết

Posted by Thiên Thanh on tháng 2 11, 2021 with No comments

 

Hai chị hàng xóm đang cãi nhau rất to, một chị văng tục.
Đúng lúc ấy anh tổ trưởng tổ dân phố đi qua nghe thấy vậy bèn phạt chị ta 50 nghìn đồng. Chị hàng xóm tỏ ra không phục cho lắm bèn hỏi anh tổ trưởng:
- Tại sao tháng trước tôi cũng chửi bà ta mà chỉ bị phạt có 30 nghìn đồng?”
Anh tổ trưởng cười:
- Chị không biết gì à?
- Biết gì? - Người phụ nữ hỏi lại.
- Tết đến mọi thứ đều tăng nên giá phạt cũng tăng theo.
- !?!
-st-

Vợ đẹp vì sắp Tết

Posted by Thiên Thanh on tháng 2 11, 2021 with No comments


Cô vợ đi chợ về hớn hở khoe với chồng:
- Anh ạ, hôm nay rất nhiều người khen em xinh và trẻ hẳn ra.
Anh chồng gật gù đáp:
- Ừ, thì sắp Tết mà.
- Tết thì có nghĩa gì với sắc đẹp của em?
- Thì sắp Tết nên ngoài đường thiếu gì kẻ say…
- !?
-st-

Nhắc khéo

Posted by Thiên Thanh on tháng 2 11, 2021 with No comments


Tết đến, bố mẹ đi chúc Tết chỉ còn Tý ở nhà.
Một lúc sau có khách tới nhà chúc Tết, Tý ra đón khách:
- Năm mới cháu chúc bác sức khỏe dồi dào, vui vẻ quanh năm ạ!
- Cảm ơn cháu. Thế bố mẹ cháu có ở nhà không?
- Dạ không ạ, bố mẹ cháu đi chúc Tết rồi, chỉ còn cháu với con lợn đất này ở nhà thôi ạ!
-st-

Chuyện vui ngày tết "Giá cả không tăng nhưng vẫn buồn lòng@!"

Posted by Thiên Thanh on tháng 2 11, 2021 with No comments


Hai bà hàng xóm ngồi than vãn về chuyện giá cả tăng cao. Một bà nói:
– Nhớ ngày xưa cầm 100 nghìn ra chợ là đủ ăn cả cái Tết, giờ cầm 100 nghìn đồng không đủ ăn một ngày nữa.
Bà kia cũng thở dài:
– Chỗ tôi hồi tuần trước này, cầm 100 nghìn ra siêu thị là có đồ ăn cho cả tuần ấy chứ. Giờ thì không được vậy nữa rồi.
– Đấy Tết một phát là giá cả lên chóng mặt thế đấy.
– Giá không tăng, chỉ là tuần này siêu thị ấy mới lắp thêm camera thôi.
– !?!
- st-

Thứ Hai, 8 tháng 2, 2021

Chuyên nghiệp

Posted by Thiên Thanh on tháng 2 08, 2021 with No comments

 


Người quản lý báo cáo với ông chủ: “Anh chàng Gines hết thuốc chữa rồi thưa ngài, ngày nào đi làm anh ta cũng gà gật, tôi cũng đã đổi bộ phận làm việc cho anh ta ba lần rồi, nhưng lần nào anh ta cũng thế, không bỏ được thói quen ngủ gật của mình”.

“Vậy cho anh ta ra cửa hàng bán Pyjama đi, treo trên người anh ta một bảng quảng cáo: Pyjama chất lượng, thực nghiệm tại chỗ”- Ông chủ nói.

Cảm ngộ chân lý: Công sở không có người vô dụng, chỉ có người bị dùng sai chỗ.
-st-

Hoàn hảo

Posted by Thiên Thanh on tháng 2 08, 2021 with No comments

 

Có một bà nhà giàu sở hữu một chiếc bình cổ vô cùng quý giá, khiến bà ta vô cùng tự hào. Vì thế, bà ta muốn sơn tường phòng của mình giống hệt màu của chiếc bình cổ đó, rất nhiều thợ sơn đến nhưng không thể pha ra được màu sắc khiến bà ta hài lòng. Cuối cùng, cũng có một người thợ sơn pha ra được một màu sơn khiến bà ta vô cùng ưng ý.

“Bố”, con trai người thợ sơn nói “có việc mà con vẫn không hiểu, bố làm sao có thể pha ra được một màu sắc khiến tường và bình hoa hòa hợp một cách hoàn hảo đến thế?”

“Con trai”, người thợ sơn trả lời “ Bố sơn cả bình hoa nữa”.
Cảm ngộ chân lý: Có những việc quan trọng ở chỗ không phải bạn thực hiện nó như thế nào, mà là bạn suy nghĩ nó như thế nào.
Nguồn sưu tầm

Mỗi chúng ta hãy yêu thương anh chị em của mình thêm một chút

Posted by Thiên Thanh on tháng 2 08, 2021 with No comments

 


Đọc xong câu chuyện dưới đây, hi vọng mỗi chúng ta đều có thể trân trọng và yêu thương anh chị em và người thân của mình nhiều hơn nữa.

Hôm nay đám giỗ Ba. Chị Hai lọ mọ từ dưới quê lên thật sớm, tay xách nách mang nào là chuối, nào là rau và con gà, nào là gạo nếp mới… Vừa bước tới cổng thì thấy vợ thằng Út đi ra, chị Hai cất tiếng:
– Tui mới lên. Mợ Út khỏe không?
Vợ thằng Út không nói gì, đi thẳng ra cổng, chị Hai tiu nghỉu đi vô trong nhà, thấy Má đang ngồi xếp giấy tiền vàng mã, chị Hai ôm sà lấy má:
– Thưa Má, con mới lên!
Má xoa đầu chị Hai:
-Ừm… Hai mới lên đó hả con? Mùa màng lúc rày sao rồi, cả tháng nay không thấy bay lên chơi, má nhớ quá chừng. Thôi con Hai đi rửa mặt rồi xuống phụ mọi người một tay .
Thằng Út nãy giờ đứng đó, không thèm nhìn lấy chị Hai một cái, lên tiếng:
– Hổng còn bộ đồ nào tươm tất nữa sao mà ăn bận lôi thôi lết thết vậy. Cứ ở yên dưới đó, rảnh tui chở Má xuống thăm, chứ lên đây chi.
Chị Hai lủi thủi đi thẳng xuống bếp, Má nhìn theo, thở dài.
Đang loay hoay dọn bàn thờ, nghe tiếng còi xe bin bin, thằng Út nhìn ra thấy hai chiếc xe ô tô mới cứng đậu trước sân, liền hối hả mừng rỡ:
– Ôi! Anh Ba, chị Tư qua kìa Má!
Thằng Út chạy ra sân niềm nở, phụ anh Ba, chị Tư bê đồ vô nhà.
Buổi trưa khách khứa đến rất đông, Thằng Út là một giám đốc công ty nước ngoài nên nó mời toàn quan chức, người nào người nấy đều ăn bận rất sang. Buổi tiệc bắt đầu, chủ khách cụng ly rôm rả. Má nhìn quanh không thấy chị Hai đâu, vội vã lên tiếng:
– Con Hai đâu rồi cà, làm cái gì mà lụm cụm mãi dưới bếp vậy, lên đây ngồi ăn với Má.
Chị Hai rón rén đi lên, thằng Út đứng phắt dậy đi tới chặn chị Hai lại:
– Chị ngồi ăn với sắp nhỏ dưới bếp đi. Chứ trên này ngồi, quan khách họ nhìn vào thì tui cất cái mặt đi đâu.
Chị Hai khựng lại, lau vội giọt nước mắt sắp trào ra ngoài, lầm lũi đi xuống bếp. Má nghe thằng Út nói vậy, buông đũa đi vào phòng.
Tiệc tàn, thằng Ba, con Tư vào phòng chào Má về, thấy đôi mắt Má đỏ hoe, hai đứa xúm vào hỏi lo lắng.
– Má sao vậy? Sao Má khóc? Má nhớ Ba hay bịnh gì nói cho tụi con biết.
Má giọng khản đặc:
– Bây khoan hãy về, nán lại đây một chút. Con Tư ra gọi thằng Út và con Hai vào đây Má có chuyện muốn nói.
Bốn đứa con ngồi bên, Má chậm rãi nói:
– Bây có biết không, từ khi Ba của bây mất, con Hai phải bỏ học nữa chừng đi ở đợ cho người ta để kiếm tiền phụ Má lo cho bây ăn học, bao nhiêu tủi nhục, cực khổ con Hai nó gánh hết… Có lần, chủ nhà mất chỉ vàng nghi ngờ con Hai lấy, rồi họ xúm vào đánh con Hai tả tơi, nó chạy về nhà mặt tím bầm, tóc tai rối bời, quần áo rách tả tơi, nó khóc tức tưởi. Má ôm nó vào lòng mà đứt từng khúc ruột.
Từ đó nó nguyện với lòng là không để cho bây khổ cực nên nó cày thuê gánh mướn, ai thuê gì làm nấy, miễn đủ tiền lo cho tụi bây ăn học, quên cả tuổi thanh xuân để cho bây được như ngày hôm nay.
Thằng Ba bây giờ là giám đốc bệnh viện, con Tư là một doanh nhân thành đạt, thằng Út là giám đốc của một tập đoàn nước ngoài. Còn con Hai, nó hy sinh cả đời, không chồng, không con, vì lo cho em mình, bây giờ nó nhận được cái gì đây? Nó nhận được sự hắt hủi của mấy đứa em mình, nó nhận được sự khinh bỉ của chính mấy đứa em mình…
Thằng Ba, con Tư, thằng Út, bây phải biết thương yêu con Hai, Má thì gần đất xa trời, mà thấy cảnh như thế này, Má có nhắm mắt xuôi tay cũng không yên lòng. Má buồn lắm các con ơi, nhìn thấy chị Hai của bây như vầy, Má không chịu được, cứ mỗi lần nhìn thấy nó là Má không cầm được nước mắt.
Nếu lúc xưa nó không lo cho bây thì bây giờ nó cũng có chồng có con như người ta. Má còn nhớ hoài, lúc xưa có thằng đó yêu nó quá chừng chừng, cái hôm mà thằng đó đến xin hỏi cưới, con Hai nó mới nói: “Tui theo anh về nhà anh, rồi ai lo cho tụi em tui”, từ đó thằng bồ nó bỏ đi biệt xứ, nửa đêm thức giấc thì lúc nào ta cũng thấy con hai cầm tấm hình thằng đó mà thở dài thở ngắn, nó thầm nuốt cái đau buồn vào lòng, âm thầm chịu đựng một mình mà lo cho bây đó.
Thằng Ba, con Tư, thằng Út nghe Má nói, chợt hiểu ra, đứa nào cũng mắt đỏ hoe, chúng đã hiểu ra là mình có lỗi với chị Hai quá nhiều, ba đứa tụi nó nhào tới ôm chặt lấy chị Hai, mà khóc.
Nhà tôi trên bến sông có chiếc cầu nhỏ cong cong
Hàng cau dưới nắng trong lá trầu không
Chị tôi trông dễ thương bán rau chợ cầu Ðông í a
Chị tôi chưa lấy chồng…
Thời con gái lưng ong có bao người thầm mong theo
Mẹ giục con gái yêu lấy chồng đi
Chị thương hai đứa em thương mẹ già còn đau í a
Chị tôi chưa lấy chồng…
Huỳnh Văn Điệp
Nguồn NCCTV