Bố mẹ ly hôn và đều có gia đình mới, bé gái lớp 5 ở cùng với bà nội và đã nhiều năm nay em không được bố mẹ dành cho nhiều tình yêu thương và sự chăm sóc. Lá thư em viết kể về quãng thời gian xa bố mẹ đã khiến biết bao người phải nghẹn ngào, xót xa.
Cuộc sống của những đứa trẻ sẽ ra sao nếu không có sự quan tâm, chăm sóc của cha mẹ? Vật chất có thể vẫn đủ đầy, các em có thể vẫn được chăm lo và đưa đến trường như bao bạn bè khác. Thế nhưng từ sâu trong lòng mình như một bản năng mạnh mẽ, dù còn nhỏ chưa biết cách làm sao để bộc lộ, các em vẫn có 1 mong muốn tha thiết là được cha mẹ yêu thương và cũng được thể hiện tình yêu thương của mình với cha mẹ.
Mới đây, mạng xã hội xôn xao lan truyền lá thư của cô bé lớp 5 ở Nghệ An gửi đến một cuộc thi viết thư quốc tế. Lá thư này cô bé viết cho mẹ, kể cho mẹ quãng thời gian dài 6 năm qua em ở cùng bà và tủi thân rất nhiều vì thiếu vắng sự quan tâm, chăm sóc của cả mẹ và bố. Từng dòng chữ nắn nót của cô bé với ngôn từ chứa đựng biết bao nỗi buồn đã khiến những người lớn phải nghẹn ngào và xót xa.
Bức thư do em Lữ Thị Kim Chi, học sinh lớp 5B trường Tiểu học Châu Hạnh 1 (huyện Quỳ Châu, tỉnh Nghệ An) tham dự “Cuộc thi viết thư quốc tế UPU lần thứ 49”.
Nội dung thư như sau:
“Gửi mẹ của con!
Mẹ à, con là Kim Chi – con gái của mẹ đây. Kim Chi của mẹ đã học lớp 5 rồi. Con đang cố gắng từng ngày để bố mẹ không buồn lòng vì con.
Mẹ à, từ ngày sinh con được 2 tuổi, mẹ để con ở nhà với bố và bà nội rồi mẹ đi kiếm tiền ở xa. Lúc ấy, người ta bảo mẹ đi xa lắm tiền lắm. Mẹ gọi điện về bảo kiếm tiền về xây nhà, mua quần áo đẹp cho con.
Nhưng nay con vẫn ở nhà cũ của bà nội. Mẹ đi làm đã 6 năm rồi! Khi con học lớp 4, mẹ về nhà. Con được ở với mẹ đúng một tuần rồi mẹ mang vali về nhà ông bà ngoại. Sau đó, bố mẹ li hôn. Từ năm đó, con chẳng được sống cùng mẹ.
Thỉnh thoảng đi xa về, mẹ chỉ đến đón con, mẹ mua sữa, mua quần áo cho con rồi mẹ lại vội đi.
Mẹ à, có lẽ mẹ không biết được rằng, con ao ước được mẹ hỏi học hành như thế nào. Mẹ có thể đến thăm trường con, đến hỏi cô giáo của con như biết bao bố mẹ của bạn khác họ vẫn đến gặp cô giáo để hỏi về học tập của con.
Ngày thông báo họp phụ huynh con cũng khóc mẹ ạ. Con gái khóc thật yếu đuối, nhưng khi nào họp cô cũng dặn: “Phải bảo bố mẹ đi nhé”. Nhiều bạn có ông bà đi cô nói nghe không hiểu về nói lại bố mẹ không rõ tranh luận.
Năm năm học con chưa bao giờ được mẹ đi họp phụ huynh. Bố lúc nào cũng bận đi làm kiếm tiền, còn mẹ đi làm xa cũng để kiếm tiền, chỉ có bà nội thôi. Con biết, bố mẹ không ở với nhau nữa thì con làm gì có quyền đòi hỏi bố mẹ phải cùng đi họp cho con. Nhưng mẹ ơi, con ước ao một lần để mẹ họp cho con.
Con vẫn cố gắng từng ngày, năm nào con cũng được giấy khen. Bà bảo học giỏi sau này đi học đại học để không vất vả như bố đi làm xa vất vả. Nhưng bà có đối xử tốt với con như thế nào thì cũng không bằng mẹ.
Con xem trên Facebook của mẹ rồi, mẹ lại có thêm em nữa. Con thật ghen tị với hai em vì được ở bên mẹ suốt ngày, được mẹ cho đi chơi. Giá mà con cũng được ở bên mẹ như thế thì tốt biết bao.
Mẹ ơi, mẹ hạnh phúc lắm phải không? Con chỉ mong mẹ hãy hiểu, mẹ vẫn còn một đứa con gái là con đang sống cùng bà nội, mẹ nhé! Lần tới mẹ về, mẹ không phải mua sữa cho con đâu vì dạo này con không uống sữa nữa.
Bố đi làm ăn xa chẳng có thời gian chăm con, nhưng mẹ cũng ít về nhỉ? Con lại có thêm một em nữa… Nhưng cứ có thêm một em nữa chắc bố sẽ không còn yêu con đâu, giống như mẹ ấy.
Con chỉ ao ước được ở bên mẹ, được cảm nhận cuộc sống ở cạnh mẹ như thế nào.
Mẹ ơi, nếu có thể, lần họp phụ huynh sắp tới, mẹ gửi em và về họp phụ huynh cho con nhé.
Con yêu mẹ. Điều con mong muốn là mẹ luôn hạnh phúc và cũng đừng quên con, mẹ nhé…!”