Thứ Ba, 1 tháng 9, 2020

Thái độ hơn trình độ

Posted by Thiên Thanh on tháng 9 01, 2020 with No comments

 

Vân là một cô gái cực kỳ xinh đẹp, cô đã làm việc ở công ty này được ba năm rồi, những đồng nghiệp đến sau cô lần lượt có được cơ hội thăng chức, còn cô cứ mãi giậm chân tại chỗ, trong lòng cảm thấy không công bằng.

Rồi cũng đến một ngày, Vân phải đối mặt với nguy cơ bị sa thải, cô tìm gặp ông chủ để nói lý lẽ.

“Thưa chủ tịch, tôi có bao giờ đi muộn về sớm, hay vi phạm nội quy công ty không?”

Ông chủ trả lời thẳng thắn “Không”.

“Vậy là vì công ty có thành kiến với tôi ư?”

Ông hơi ngớ người, sau đó nói tiếp “Đương nhiên là không phải rồi.”

“Tại sao những người có ít kinh nghiệm làm việc hơn tôi lại được trọng dụng, còn tôi lại cứ mãi làm ở vị trí không quan trọng?”


Trong chốc lát, chủ tịch nghẹn lời, sau đó cười nói: “Việc của cô lát nữa chúng ta sẽ nói tiếp, bây giờ tôi đang có một việc quan trọng cần làm, hay là cô giúp tôi xử lý trước đã?”

“Một đối tác chuẩn bị tới công ty chúng ta khảo sát sản phẩm, cô hãy liên hệ với họ, hỏi xem khi nào họ đến.”

“Đây đúng là một nhiệm vụ quan trọng.” Trước khi đi cô không quên chế nhạo một câu.

Mười lăm phút sau, cô đến văn phòng của ông chủ.

“Đã liên hệ được chưa?” Ông chủ hỏi.

“Liên hệ rồi ạ, họ nói có thể tuần sau sẽ đến.”

“Cụ thể là thứ mấy?” Ông chủ hỏi.

“Cái này tôi không hỏi kỹ.”

“Bên họ có mấy người sang.”

“Ôi! Ngài có hỏi tôi câu này đâu!”

“Vậy họ sẽ đi bằng tàu hỏa hay máy bay?”

“Câu này ngài cũng đâu có bảo tôi hỏi!”

Ông chủ không nói gì nữa, ông gọi điện thoại bảo Ngọc đến.

Ngọc vào công ty làm việc sau Vân một năm, hiện đã là người phụ trách của một bộ phận, Ngọc cũng nhận nhiệm vụ giống Vân khi nãy.

Một lúc sau, Ngọc quay lại.“Là thế này…” Ngọc nói: “Bên họ sẽ đi chuyến bay vào 3 giờ chiều thứ sáu tuần sau, khoảng tầm 6 giờ sẽ đến nơi, bên họ có 5 người, trưởng đoàn là giám đốc Toàn của bộ phận vật tư, tôi đã nói với anh ấy rồi, công ty chúng ta sẽ phái người đến sân bay đón họ.”

“Ngoài ra, họ dự định sẽ khảo sát trong vòng hai ngày, hành trình cụ thể, khi họ đến nơi, hai bên sẽ cùng bàn bạc. Để thuận lợi cho công việc của hai bên, tôi đưa ra ý kiến sắp xếp cho họ nghỉ ở Khách sạn Quốc Tế ở ngay gần đây, nếu ngài đồng ý, ngày mai tôi sẽ đặt phòng trước.”

“Còn nữa, dự báo thời tiết tuần sau có mưa, tôi sẽ giữ liên lạc với họ thường xuyên, nếu có gì thay đổi tôi sẽ báo lại ngay cho chủ tịch.”

Vân đứng bên cạnh, mặt đỏ bừng, không nói được gì nữa, ngại ngùng quay về văn phòng.

Tối hôm đó, cô nhận được Email của chủ tịch:




Gửi Vân! Dù có làm việc ở đâu, thì cũng hãy nhớ những nguyên tắc quan trọng này:

Nguyên tắc 1: Công việc không nuôi người nhàn hạ, tập thể không nuôi những kẻ lười.

Nguyên tắc 2: Vào một đơn vị làm việc, đừng chỉ chăm chăm vào việc kiếm tiền, trước tiên hãy học sao cho mình đáng tiền.

Nguyên tắc 3: Không có ngành nào là dễ kiếm tiền cả.

Nguyên tắc 4: Làm việc, không có nơi nào là thuận lợi cả, ức chế bực dọc là chuyện bình thường.

Nguyên tắc 5:

– Không kiếm được tiền, thì kiếm được kiến thức.

– Không kiếm được kiến thức thì kiếm được kinh nghiệm.

– Không kiếm được kinh nghiệm, thì kiếm được trải nghiệm.

– Khi kiếm được những thứ trên rồi, thì không sợ không kiếm được tiền.

Nguyên tắc 6: Chỉ khi thay đổi thái độ của bản thân, ta mới có thể thay đổi được chỗ đứng của mình trong xã hội.

Chỉ khi thay đổi thái độ làm việc của bản thân, ta mới có được vị trí cao trong nghề nghiệp.

Nguyên tắc 7 : Nguyên nhân khiến con người ta cảm thấy mơ hồ chỉ có một. Đó chính là trong những năm tháng mà đáng ra ta nên phấn đấu, nên làm việc chăm chỉ thì ta lại nghĩ quá nhiều, nhưng lại làm quá ít!

LUÔN NHỚ: Làm việc bằng cái tâm!

Cô bỗng hiểu ra, không có ai vừa sinh ra đã có thể đảm nhiệm được việc quan trọng, mà bất cứ ai cũng đều bắt đầu từ những việc giản đơn, bình thường nhất. Hôm nay bạn dán lên mình một cái mác thế nào, có lẽ sẽ quyết định liệu ngày mai bạn có giữ được vai trò quan trọng hay không. Mức độ để tâm, lo lắng cho công việc ảnh hưởng trực tiếp đến hiệu quả làm việc, bất kỳ một công ty nào cũng đều rất cần những nhân viên tích cực, có trách nhiệm và chủ động trong công việc.

Những nhân viên xuất sắc không bao giờ là người bị động, đợi người khác sắp xếp công việc cho mình, mà họ luôn là người chủ động tìm hiểu việc mà mình nên làm, rồi dốc hết sức để hoàn thành tốt công việc ấy.



Thứ Sáu, 28 tháng 8, 2020

Ứng nghiệm

Posted by Thiên Thanh on tháng 8 28, 2020 with No comments

 

Một cặp vợ chồng đi du lịch và được giới thiệu tới một cái giếng mà dân làng cho rằng rất linh thiêng.
Người chồng liền ghé người sát giếng, anh ta thì thầm cầu nguyện và thảy một đồng xu xuống dưới.
Thấy vậy, cô vợ cũng lầm rầm cầu nguyện, nhưng vì nghiêng người quá sát, nên cô ta mất thăng bằng và ngã xuống cái giếng chết đuối.
Người chồng sau một lúc sửng sốt không nói nên lời, rồi mỉm cười và nói:
- Ồ, đúng là thiêng thật! Nhưng mà nguy hiểm quá!

Chủ quan

Posted by Thiên Thanh on tháng 8 28, 2020 with No comments

 

Cô gái đang tắm thì có tiếng gõ cửa.
- Có ai ở nhà không?
- Ai đó?
- Anh mù hàng xóm đây.
Cô gái nghĩ thôi khỏi mặc đồ, dù sao anh ta cũng mù mà. Cô gái ra mở cửa và hỏi:
- Tìm tôi chi vậy?
- Cô chúc mừng tôi đi!
- Vì sao?
- Tôi đi mổ mắt và đã thành công, giờ thì mắt tui sáng rồi.

Xui tận mạng

Posted by Thiên Thanh on tháng 8 28, 2020 with No comments

 Một tên trộm vừa bị tống giam. Mấy "ma cũ" hỏi lí do tại sao bị bắt, hắn mới kể lại.

- Tao là chuyên gia về phá khoá. Tao thực hiện các vụ trộm rất khoa học và cẩn thận. Tao thường nắm rõ tình hình gia đình nạn nhân và thường thì tao hay trộm ở những gia đình đi công tác xa trong thời gian dài. Một lần, tao đột nhập vào một căn biệt thự. Tao biết thằng chồng đã đi công tác trước đó. Và con vợ cũng vừa đi công tác hôm qua. Tao dễ dàng phá khoá các loại cửa ra vào. Khi tao chuẩn bị phá khoá két sắt thì tao thấy một tờ giấy. Trên tờ giấy đó viết: "Anh yêu! Em đi công tác đột xuất một tuần. Tháng này vợ chồng mình vừa thay đổi mã số két sắt. Sợ anh quên nên em đã viết mã số vào giấy và để trong ngăn tủ dưới tầng hầm. Yêu anh!"
- Rồi sao nữa? Mày là chuyên gia phá khoá mà, cần quái gì tới mã số chứ?
- Lúc đó tao thấy tức cười. Tao chửi thầm con vợ sao mà ngu quá. Tự nhiên lại để lộ bí mật cho kẻ trộm. Rồi tao đi xuống tầng hầm lấy mã số. Tao kéo cửa, đi vào tầng hầm.
- Thấy tờ giấy ghi mã số chứ?
- Thấy! Và có thêm một tờ giấy bên cạnh, trong đó ghi: "Anh yêu! Em biết anh hay quên nên em mới nhắc anh. Mã số mở cửa tầng hầm để đi lên nhà là 6 số trong ngày sinh nhật của em. Yêu anh!".
- ???
- Tao vội chạy lên, định mở cửa nhưng không thấy tay cầm đâu cả. Chỉ thấy một ổ khoá số. Lúc đi xuống hầm tao lại không mang theo đồ nghề phá khoá nên đành phải mò mẫm dãy số bí mật. Sau mấy ngày, tao cũng mò ra được dãy số để mở cửa tầng hầm.
- Rồi sao nữa?
- Khi tao mở được cửa, bước ra ngoài thì thấy thằng chồng cùng mấy tay cảnh sát đang ở trong phòng. Rồi sau đó thế nào thì bọn mày đã biết rồi đấy.
- !!!!!

Thứ Năm, 27 tháng 8, 2020

Người thợ săn và con chim

Posted by Thiên Thanh on tháng 8 27, 2020 with No comments

 

Một người thợ săn bắt được một chú chim có thể nói 70 thứ tiếng.

Chú chim nói: "Hãy thả tôi đi đi. Tôi sẽ cho ông ba lời khuyên quý báu".

Người thợ săn trả lời: "Ngươi nói cho ta trước đi, nói xong ta hứa sẽ thả ngươi đi".

Chim nghe vậy bèn nói: "Lời khuyên đầu tiên là đừng hối hận khi đã làm việc gì. Lời khuyên thứ hai là nếu ai đó nói cho ông một điều gì đó mà ông tự thấy là không có khả năng thì đừng tin theo. Lời khuyên thứ ba là khi ông không leo tiếp được thì đừng cố leo nữa".

Sau đó, con chim nói với người thợ săn: "Giờ ông nên thả tôi đi rồi ".

Người thợ săn thả con chim như đã hứa. Con chim bay lên đậu trên một cái cây lớn, rồi hét lên nói với ông: "Ông thật ngu ngốc, ông thả tôi đi mà không biết rằng trong miệng tôi có một viên trân châu vô giá. Chính nhờ viên trân châu này nên tôi mới trở nên thông minh như vậy".

Người thợ săn nghe thế muốn bắt lại con chim mình vừa thả ra bèn chạy đến gốc cây và bắt đầu trèo lên. Nhưng mới trèo được một nửa, ông đã bị ngã và bị gãy mất hai chân.

Con chim cười nhạo và hét lên với ông: "Đồ ngốc! Ông quên hết những lời tôi vừa bảo ông rồi sao? Tôi đã bảo ông, khi đã làm chuyện gì thì đừng có hối hận, vậy mà giờ ông lại hối hận vì đã thả tôi đi.

Tôi nói với ông nếu ai đó nói với ông một điều mà ông nghĩ là không có khả năng thì đừng có tin, nhưng ông lại tin rằng có một viên ngọc rất lớn trong miệng của một con chim là tôi.

Tôi còn nói nếu ông không leo trèo được thì đừng có cố trèo, nhưng ông vẫn khăng khăng đuổi bắt tôi, còn định cố leo lên cái cây to này nữa, kết quả là rơi xuống gãy mất cả hai chân.

Có câu châm ngôn nói về kiểu người như ông đấy: Đối với người khôn ngoan, một lần dạy dỗ còn sâu sắc hơn trăm lần đánh một kẻ ngu đần".

Nói xong conchim liền bay đi.

Con người bị lòng tham che mờ mắt thường rất dại dột, chuyện ngu ngốc gì cũng có thể làm ra.

Vì lẽ đó nên bất cứ lúc nào bạn cũng phải có chính kiến và khả năng phân biệt phải trái đúng sai, đừng dễ dàng bị mê hoặc bởi những hiện tượng giả dối.

Qua đây ta có thể rút ra châm ngôn sống thế này: Tham lam giống như một căn bệnh nan y mà con người rất dễ mắc và trở thành nô lệ của nó, từ đó trở nên ngày càng tham lam vô độ.

Dục vọng của con người là không đáy, bởi khi đã có được không ít họ vẫn hy vọng có được nhiều hơn.

Một người chăm chăm giành cái lợi về mình và không bao giờ biết đủ cũng đồng nghĩa với việc họ đang tự lừa mình dối người.


Tham lam chính là căn nguyên của mọi tội lỗi, bởi lòng tham có thể khiến con người ta quên hết mọi thứ, thậm chí đánh mất cả nhân phẩm của mình.

Tham lam còn khiến con người ta mất đi lý trí và làm ra những hành động dại dột mù quáng.

Chính vì thế, chúng ta càng cần phải có một thái độ sống đúng đắn, bởi người có thể tránh xa lòng tham, sống có chừng mực và luôn biết đủ thường an vui hạnh phúc.

Nguồn : Soha




Cái kén và con bướm

Posted by Thiên Thanh on tháng 8 27, 2020 with No comments

 

Một người đàn ông tìm thấy một cái kén của sâu bướm. Con sâu dường như đang cố gắng để chui ra khỏi kén. Người đàn ông ngồi xuống và quan sát cái kén suốt hàng giờ nhưng dường như con sâu bướm phải vật lộn rất vất vả mà chỉ tạo ra được một chiếc lỗ nhỏ xíu. Đột nhiên nó dừng lại và dường như kiệt sức, bế tắc.

Người đàn ông quyết định giúp con bướm có thể chui ra ngoài bằng cách dùng kéo cắt lỗ trên chiếc kén rộng thêm một chút nữa. Sau đó, con bướm nhỏ đã có thể thoát ra khỏi kén dễ dàng hơn nhưng cơ thể nó dường như yếu ớt, đôi cánh rúm ró.

Người đàn ông vẫn ở đó, chờ cho đôi cánh bướm có thể dang rộng và con bướm bay lên. Tuy nhiên, điều đó không bao giờ xảy ra. Con bướm sẽ chỉ có thể sống phần đời con lại bằng cách bò với cơ thể khuyết tật và đôi cánh rúm ró. Nó không bao giờ có thể bay,

Mặc dù, người đàn ông có lòng tốt, nhưng anh ta không hiểu quy luật của tự nhiên. Cái kén chật hẹp là thử thách để sâu có thể hóa bướm. Chỉ có tự mình nỗ lực thoát khỏi cái kén, chất lỏng trong cơ thể sâu mới chuyển hết sang đôi cánh, giúp nó có thể bay tự do.

Bài học: Cuộc chiến với cuộc sống giúp chúng ta phát triển sức mạnh. Không đấu tranh, chúng ta không bao giờ trưởng thành và mạnh mẽ hơn. Tự mình giải quyết các vấn đề, không dựa dẫm vào người khác là điều rất quan trọng để bạn có thể vững vàng trong cuộc sống.




Thứ Tư, 26 tháng 8, 2020

1 người lấm lem, 1 người sạch sẽ chui ra từ ống khói: Ai sẽ là người đi rửa mặt?

Posted by Thiên Thanh on tháng 8 26, 2020 with No comments

 

Bạn đã từng nghe câu chuyện về hai người đàn ông trèo ra từ ống khói chưa? Đây chắc chắn sẽ là một câu chuyện thú vị, để lại cho bạn những suy nghĩ sâu sắc về cuộc sống này.


Một lần, có chàng trai trẻ đến gặp một vị giáo sĩ người Do Thái nổi tiếng ở New York và nói rằng anh rất muốn nghiên cứu về cuốn sách Talmud - Trí tuệ của người Do Thái.

“Cậu có nói được tiếng Aram không?”, vị giáo sĩ hỏi.

“Không, tôi không thể”.

“Thế còn tiếng Hebrew?”, ông tiếp tục hỏi.

“Không”.

“Ít nhất cậu cũng từng học kinh Torah khi còn nhỏ chứ?”, giáo sĩ hỏi tiếp.

“Không, xin lỗi thưa giáo sĩ. Nhưng xin ngài đừng lo. Tôi đã tốt nghiệp tại Đại học UC Berkeley và mới bảo vệ luận án về Triết học. Tôi muốn nghiên cứu về Talmud để hoàn thiện thêm công trình của mình”.


Vị giáo sĩ ngẫm nghĩ hồi lâu rồi nói:

“Cậu chưa sẵn sàng để nghiên cứu Talmud. Đó là cuốn sách sâu sắc nhất. Tôi sẽ cho cậu một thử thách trước và nếu cậu có thể vượt qua, tôi sẽ giúp cậu”.

Chàng trai nọ đồng ý ngay lập tức. Thấy vậy vị giáo sĩ tiếp tục câu chuyện của mình:

“Có 2 người đàn ông chui ra từ ống khói, một người có khuôn mặt sạch sẽ và người còn lại thì có khuôn mặt lem luốc. Theo cậu, ai sẽ là người đi rửa mặt?”


Chàng trai thực sự đã rất bối rối trước câu hỏi của giáo sĩ:

“Câu hỏi này chính là thử thách sao?”.

Thấy giáo sĩ gật đầu, chàng trai liền đưa ra câu trả lời của mình.

“Tất nhiên là người đàn ông có khuôn mặt lấm lem sẽ đi rửa mặt trước rồi”.

“Cậu sai rồi! Người đàn ông mặt lem luốc kia sẽ nhìn sang người đàn ông mặt sạch sẽ và nghĩ rằng mặt mình cũng sạch như vậy. Trong khi đó, người đàn ông mặt sạch lại nhìn thấy người đàn ông mặt bẩn và nghĩ mặt mình cũng đang lấm lem như thế. Nói cách khác, người đàn ông có khuôn mặt sạch sẽ đi rửa mặt trước”.

“Câu hỏi này bẫy quá. Ngài làm ơn hãy cho tôi một cơ hội khác được không?”.

“Ta sẽ làm như lời cậu nói. Có hai người đàn ông chui ra từ ống khói. Một người với khuôn mặt sạch sẽ, một người với khuôn mặt lấm lem. Hỏi ai sẽ là người đi rửa mặt trước?”.

“Chờ đã! Không phải người đàn ông mặt sạch sẽ đi rửa trước hay sao?”

“Cậu sai rồi. Cả hai người đều sẽ đi rửa mặt. Người đàn ông mặt sạch nhìn người mặt bẩn sẽ nghĩ mặt mình bẩn nên anh ta sẽ đi rửa mặt. Người mặt bẩn thấy rằng người mặt sạch cũng đi rửa mặt nên sẽ đi rửa mặt theo”.

“Ồ! Tôi thực sự không nghĩ rằng mình đã mắc một sai lầm khác. Xin ngài hãy cho tôi một cơ hội nữa thôi”.


Giáo sĩ lại tiếp tục đọc câu hỏi như đã đưa ra cho chàng trai. Cậu không khỏi khó hiểu:

“Không phải chúng ta vừa nói chuyện này sao? Kết quả là cả 2 người đàn ông đều đi rửa mặt à?”.

“Cậu lại sai thêm lần nữa rồi! Không ai trong số họ sẽ đi rửa mặt cả. Người đàn ông mặt bẩn thấy người mặt sạch và nghĩ mặt mình cũng sạch. Người mặt sạch thấy người mặt bẩn còn không rửa mặt thì sao anh ta phải rửa mặt làm gì”.

Câu trả lời khiến chàng trai rất buồn. Cậu cố trấn an giáo sĩ:

“Xin giáo sĩ hãy tin tưởng con thêm lần nữa. Con nghĩ mình có đủ kiến thức để học cuốn sách Talmud. Xin hãy hỏi con câu khác đi ạ”.

“Được rồi. Hai người đàn ông chui ra từ ống khói…”

“Sẽ không có ai trong số họ đi rửa mặt cả!”, chàng trai tuyệt vọng gào lên:

“Cậu lại sai nữa rồi! Trước khi trả lời một câu hỏi, cậu cần suy nghĩ về vấn đề đặt ra. Vì sao hai người cùng chui ra từ ống khói mà một người mặt sạch, một người mặt bẩn? Câu hỏi này hoàn toàn vô lý và vô nghĩa! Nếu cậu cứ dành cả đời để đi trả lời những câu hỏi sai, cậu sẽ chẳng đi đến đâu cả”.

Nguồn : phu nu viet nam





Cao su đầu gậy

Posted by Thiên Thanh on tháng 8 26, 2020 with No comments

 

Một gia đình gồm vợ, chồng và 9 đứa con đứng đợi ở trạm xe buýt. Một ông già mù đứng cùng với họ.

Vài phút sau xe buýt đến nhưng chỉ còn đủ 10 chỗ cho người mẹ và 9 đứa trẻ. Vì thế người chồng và ông già mù quyết định đi bộ.

Đi được một lát, người chồng cảm thấy khó chịu với tiếng gõ của cây gậy mà ông già mù dùng để dò đường, bèn nói:

- Sao ông không gắn một miếng cao su vào đầu gậy nhỉ? Đã đi bộ mệt rồi, thêm tiếng gõ ấy làm tôi muốn phát điên lên.
Ông già mù đáp:

- Này, nếu anh mà cũng gắn một miếng cao su vào "đầu gậy" của anh thì chúng ta đã được lên xe buýt rồi, thế nên đừng có ý kiến gì cả.

Sao chưa mời tôi ăn?

Posted by Thiên Thanh on tháng 8 26, 2020 with No comments

 

Một người bị đau bụng mà không thể đi đại tiện được, bèn đến gặp thầy lang nhờ chữa trị.

Anh ta hứa với thầy lang là khi nào được chữa khỏi sẽ mời ông một bữa thịnh soạn. Thầy lang tin lời và bốc thuốc cho anh ta. Sau mấy ngày uống thuốc thì anh này khỏi bệnh và đi đại tiện bình thường được, nhưng tính ki bo nên muốn nuốt lời về bữa cơm, nên khi nào ông thầy lang hỏi thì cứ nói là chưa khỏi.

Ông thầy lang cũng đoán được là anh ta nói dối, bực lắm, bèn quyết định rình bắt quả tang. Một lần thấy anh ta lại đi ra đồng đại tiện, ông thầy lang liền bám theo. Khi anh này vừa đi xong đang kéo quần lên thì ngay lập tức ông thầy lang từ trong bụi cây chạy ra, một tay nắm tay anh ta, một tay chỉ vào đống phân mà quát:

- Anh thật là kẻ tham lam tráo trở. Đã đi được một đống lù lù thế này, sao còn chưa mời tôi ăn hả?

!..!..! 😱😁