Hiển thị các bài đăng có nhãn ĐỌC & SUY NGẪM. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn ĐỌC & SUY NGẪM. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Sáu, 15 tháng 10, 2021

"Má nhớ con thiệt mà hổng biết con ở đâu"

Posted by Thiên Thanh on tháng 10 15, 2021 with No comments

 





Mới đây, đoạn clip ghi lại khoảnh khắc mẹ 105 tuổi bật khóc khi gặp con gái 84 tuổi sau 4 tháng giãn cách khiến nhiều người không khỏi nghẹn ngào. Trong đoạn clip, người mẹ không kiềm chế được nước mắt khi gặp con gái. Con gái nằm xuống giường thủ thỉ trò chuyện với mẹ như khi còn bé.

Người mẹ vừa ôm, hôn lên mặt, vừa vỗ về con: "Trời ơi tội nghiệp biết bao nhiêu, má nhớ con, thật tội nghiệp. Má nhớ con thật mà không biết con ở đâu". Sau một hồi trò chuyện, người mẹ không khỏi rưng rưng khi con gái phải ra về.

Khuôn mặt nhiều nếp nhăn và tàn nhang của mẹ không giấu nổi sự xúc động. Trước khi con gái ra về, mẹ còn ân cần dặn dò con giữ gìn sức khỏe: "Con về quê ráng khỏe nha, má thương con chứ hổng thương sao được".

Thế mới thấy, tình mẫu tử là tình cảm vô cùng thiêng liêng, cao quý. Đối với người mẹ, dù con cái có trưởng thành đến đâu, cũng vẫn mãi là đứa con bé bỏng cần được mẹ bao bọc, vỗ về.

Chúc cho 2 cụ sẽ luôn mạnh khỏe, bình an và vui vẻ tuổi già bên con cháu❤️
Video : tiktok longngocdinh
Nguồn : Kenh14.vn


CÁNH CỬA KHÔNG BAO GIỜ KHÓA

Posted by Thiên Thanh on tháng 10 15, 2021 with No comments

 



Cô gái mới có 18 tuổi, cô - như hầu hết các thanh niên ngày nay - chán sống chung trong một gia đình nền nếp. Cô chán lối sống khuôn phép của gia đình. Cô muốn rời khỏi gia đình:

- Con ko muốn tin ông trời của ba mẹ. Con mặc kệ, con đi đây!

- Thế là cô quyết tâm bỏ nhà đi, quyết định lấy thế giới bao la làm nhà mình. Tuy nhiên, chẳng bao lâu, cô bị ruồng bỏ bì ko tìm ra việc làm, cô phải làm gái đứng đường, đem thân xác, hình hài mình ta làm thứ để mua bán, đổi chác. Năm tháng cứ thế trôi qua, cha cô qua đời, mẹ cô già đi và cô con gái đó ngày càng sa đọa trong lối sống của mình.

Không còn chút liên lạc nào giữa hai mẹ con trong những năm tháng ấy. Bà mẹ nghe đồn về lối sống của con gái mình, bà đã đi tìm con trong khắp thành phố. Bà đến tìm nhóm cứu trợ với lời thỉnh cầu đơn giản:

- Làm ơn cho tôi chưng tấm hình ở đây!

Đó là tấm hình một bà mẹ tóc muối tiêu, mỉm cười với hàng chữ: "Mẹ vẫn yêu con... Hãy về nhà đi con!".

Vài tháng lại trôi qua, vẫn không có gì xảy ra. Rồi một ngày, cô gái đến toán cứu trợ nọ để nhận một bữa ăn cứu đói. Cô chẳng buồn chú ý đến những lời giáo huấn, mắt lơ đễnh nhìn những tấm hình và tự hỏi: "Có phải mẹ mình không nhỉ?".

Cô ko còn lòng dạ nào chờ cho hết buổi lễ. Cô đứng lên, ra xem kĩ bức ảnh. Đúng rồi, đúng là mẹ cô và cả những điều bà viết nữa: "Mẹ vẫn yêu con... Hãy về nhà đi con!".

Đứng trước tấm hình, cô bật khóc.

Lúc đó trời đã tối nhưng bức hình đã làm cô gái xúc động đến mức cô quyết định phải đi bộ về nhà. Về đến nhà trời đã sáng tỏ. Cô sợ hãi khép nép không biết sẽ phải nói ra sao. Khẽ gõ cửa, cô thấy cửa không khoá. Cô nghĩ chắc có trộm vào nhà. Lo lắng cho sự an toàn của mẹ mình, cô gái trẻ chạy vội lên buồng ngủ của bà và thấy bà vẫn đang ngủ yên. Cô đánh thức mẹ mình dậy:

- Mẹ ơi, con đây! Con đây! Con đã về nhà rồi!

Không tin vào đôi mắt mình, bà mẹ lau nước mắt rồi hai mẹ con ôm chầm lấy nhau. Cô gái nói với mẹ:

- Mẹ à, con lo quá. Thấy cửa không khoá, con cứ nghĩ nhà có trộm!

Bà mẹ nhìn con âu yếm:

- Không phải đâu con à! Từ khi con đi, cửa nhà mình chưa bao giờ khoá. Mẹ sợ lúc nào đó con trở về mà mẹ không có ở đây để mở cửa cho con!

Và cô gái lại gục đầu vào lòng mẹ, bật khóc!


Người đăng : Beoni
Nguồn : Truyện ngắn.com.vn

Thứ Ba, 12 tháng 10, 2021

Còn lại gì – Đi quα trận đại ᴅịcҺ nàγ, chúng tα cuối cùng đã học được những gì ?

Posted by Thiên Thanh on tháng 10 12, 2021 with No comments

 


Trong những thάng ngàγ tàn nhẫn ấγ, có những người mαγ mắn αn ổn trở về nhà, có những người lặng lẽ đứng gồng mình giữα ρhố xά Ьi tҺươпg.


Hình minh họa sưu tầm 

Và… Có những người, mãi mãi đã không thể quαγ về trần giαn nữα.

Tôi Ьắt đầu mơ về một sớm mαi gần, khi Ьình minh chưα kịρ ló dạng, trong giαn nhà nọ, có đứα Ьé vẫn còn đαng sαγ giấc nồng dưới tαγ mẹ đưα nôi. Trên khóe miệng em, theo mộng đẹρ khẽ nhoẻn cười.

Tôi Ьắt đầu mơ về một chiều gió lộng, Ьóng hoàng hôn vẫn chưα kịρ ngả tàn, cứ thế mà chậm rãi lαng thαng về. Thoάng nhìn quα lăng kính cửα nhà αi, thấγ họ vẫn đαng quâγ quần Ьên nhαu chuẩn Ьị Ьữα cơm tối.

Tôi Ьắt đầu mơ về những khu chợ đêm ở ρhố, nơi mà, Ьαo sắc màu hội tụ. Người mưu sinh, đαng miệt mài Ьên giαn hàng nhỏ. Góc lề đường, khoảng trời riêng cho những người với đôi cάпh γêu đương.

Và, tôi không muốn mình mơ nữα.

Điều tôi mong muốn, tất cả những αn γên nàγ, đều là sự thật.

Dạo gần đâγ, tôi thấγ người tα khóc nhiều lắm. Khóc cho những khắc khoải, khóc cho những lo toαn, và cάi khóc đαu đớn nhất trên đời nàγ, chính là khóc cho những mất mάt, lγ Ьiệt.

Bạn tôi ơi, mình tạm ngưng trάch đời, được không?

Đừng trάch hờn cho những ngàγ nàγ không thể gặρ mặt. Có những người, đã không thể từ mà Ьiệt mãi nghìn năm.

Đừng đoạn tuγệt nhαu, vì đôi Ьα câu trαnh luận. Biết đâu chừng, một kí gạo cứu đói cả nhà hôm nαγ, là củα họ mαng sαng.

Đừng dỗi mẹ, dỗi chα, dỗi người thân nữα. Có những đứα trẻ, trong trận ᴅịcҺ nàγ, chưα kịρ hiểu đời, đã thành trẻ mồ côi.

Cũng xin đừng mắng cҺửι, đừng rủα nguγền người đưα Ьạn đi cάch lγ chữα Ьệпh. Hôm quα đấγ, có người nhà họ mắc Ьệпh quα ᵭờι, mà họ chẳng thể chịu tαng…

Bạn ơi, đừng ! Xin đừng đặt cho Ьản thân một dấu cảm thάn. Hứα với nhαu, đừng ghét cuộc đời nàγ nữα.

Cuộc đời mình, còn một Ьữα cơm ngon, còn một chốn để về, còn một giα đình để quâγ quần γêu tҺươпg. Hoặc duγ nhất là, trong trận đại ᴅịcҺ nàγ, mαγ mắn αn toàn còn được sống, đã là một hạnh ρhúc rồi.

Mấγ khi tâm trạng hỗn loạn, khuấγ đảo cả tâm cαn. Nhưng chúng tα không tài nào Ьiết được, hằng giờ, hằng ρhút hαγ chỉ là khắc, giâγ. Đâu đó còn có vô số người đαng đαu đớn trải quα thάng ngàγ khốc liệt.

Nguγện mong, một sớm mαi thật gần. An γên sẽ nhαnh trở về nơi chúng tα sống.

Và Ьạn ơi, sαu tất cả những gì mà tôi muốn Ьàγ tỏ. Là trong những ngàγ không đầu không cuối nàγ, chúng tα có thể mαng tâm trạng u uất, đαu khổ. Nhưng không thể mãi mãi cҺết chìm trong hỗn tạρ đαu tҺươпg.

Tôi hγ vọng cho tôi, cho Ьạn và tất cả chúng tα, những người đαng sống.


Sαu άc mộng dài khi thức dậγ. Chúng tα sẽ cùng học cάch γêu thế giới nàγ lần nữα. Đi quα thάng ngàγ chênh vênh, đầγ vết xước. Cảm ơn Ьạn, vì đã từng dũng cảm đối mặt.

Nguγện mong một sớm mαi trở về, chúng tα mãi luôn là những người “Ьiết đủ, Ьiết tҺươпg, Ьiết Ьuông, và Ьiết cάch Ϯử tế với trάi tιм lương thiện thuở Ьαn đầu. ”

Khả Nhiên

Nguồn : Chuyện thú vị và nhân văn 



Thứ Năm, 30 tháng 9, 2021

Câu chuyện nhân quả: Miệng lưỡi hiểm độc phải bị báo ứng ngay tại đời này

Posted by Thiên Thanh on tháng 9 30, 2021 with No comments

 


Khi nói đến nhân quả, có người tin, có người không tin, bởi có lúc nó đến rất nhanh nhưng cũng có khi tiềm ẩn rất lâu mới xuất hiện. Nhưng trong thực tế, quy luật ấy đích thực là có tồn tại. Câu chuyện dưới đây có lẽ chính là một sự báo ứng ngay tại đời này.

𝐂𝐚́𝐢 𝐜𝐡𝐞̂́𝐭 𝐜𝐮̉𝐚 𝐦𝐨̣̂𝐭 𝐩𝐡𝐮̣ 𝐧𝐮̛̃ 𝐭𝐫𝐞̉ 𝐭𝐮̛̣ 𝐬𝐚́𝐭 𝐭𝐫𝐞̂𝐧 𝐜𝐚̂̀𝐮
Vào một đêm mùa đông, cục cảnh sát nhận được điện thoại thông báo có người tự vẫn trên một cây cầu ở ngồi làng ngoại ô thành phố.

Pháp y được thông báo sẽ cùng cảnh sát nhận nhiệm vụ lên đường đến hiện trường vụ án. Tới nơi, họ phát hiện trên cầu là một phụ nữ trẻ treo cổ tự vẫn, thời gian chết vẫn chưa được lâu. Pháp y kiểm tra sơ bộ xong kết luận rằng quyết tâm muốn chết của người phụ nữ này rất kiên định, hầu như không có một chút do dự nào, sau khi lấy dây buộc vào cổ xong liền nhảy xuống dưới cầu tạo ra lực rơi rất mạnh, đến cả gân cổ còn bị đứt.

Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì khiến một người con gái còn thanh xuân như vậy phải quyên sinh, bỏ đi sinh mệnh của mình? Sau khi cảnh sát điều tra đến ngôi làng gần đó để tìm hiểu về thân nhân nạn nhân, lúc tới nơi, lại gặp một cảnh khiến người ta không khỏi kinh động.

𝐕𝐨̛̣ 𝐜𝐡𝐨̂̀𝐧𝐠 𝐜𝐚̃𝐢 𝐧𝐡𝐚𝐮, 𝐡𝐚𝐢 𝐦𝐞̣ 𝐜𝐨𝐧 𝐛𝐨̉ 𝐦𝐚̣𝐧𝐠 𝐨𝐚𝐧 𝐮𝐨̂̉𝐧𝐠
Khi vào nhà người phụ nữ kia, hình ảnh đầu tiên đập vào mắt cảnh sát là cảnh tượng một đứa trẻ chưa đầy 1 tuổi bị chết cóng trên giường. Cạnh đó, cha đứa trẻ đang khóc lóc bi thương trước cái chết của con mình. Cha đứa bé thấy cảnh sát vào nhà liền khóc lóc thảm thiết hơn, vừa kể lại đầu đuôi câu chuyện về nỗi uất ức của mình, nhưng cũng không hề hay biết tin gì về cái chết của vợ.

Hoá ra do hai vợ chồng thường xuyên cãi nhau, mà sự việc cũng không có gì phức tạp. Người chồng ra ngoài gặp gỡ bạn bè uống rượu, vợ ở nhà một mình trông con. Sau khi người chồng trở về, người vợ nổi giận đùng đùng trách mắng chồng ra ngoài cặp bồ, có quan hệ qua lại bất chính với một người nào đó.

Khi thấy vợ đổ oan cho mình, người chổng nổi cơn tức giận không thể kìm chế, cảm thấy vợ mình tự nhiên vô duyên vô cớ gây chuyện, bản thân cùng lắm cũng chỉ là ra ngoài tụ tập bạn bè uống chút rượu, giờ tự nhiên lại bị vợ vu oan giá hoạ cho cái tội ngoại tình. Vậy là đôi bên lớn tiếng cãi nhau không ngừng, người chồng tức quá lại tiếp tục đi tìm bạn uống rượu tiếp.

Vợ ở nhà thấy vậy lại càng tức giận hơn, cho rằng chồng vô tâm, vợ chồng lấy nhau chưa được bao lâu đã thay lòng đổi dạ, đã vậy lại còn ra ngoài gặp gỡ người khác, uống rượu lại còn mua vui. Điều tức giận hơn nữa là thà chết chứ không chịu nhận.

Trong lúc nhất thời nghĩ không thông, cho rằng như thế này thà chết cho xong chứ sống làm gì nữa. Nghĩ rồi liền nhắn tin cho chồng nói: “Anh về nhà mà trông con, tôi không trông con nữa”. Người chồng trong lúc uống rượu không để ý tin nhắn, đến khi say mềm rũ rượi mới trở về, về nhà chẳng thấy vợ đâu, chỉ thấy đứa con trên giường bị chết vì lạnh, có lẽ trong lúc không có người trông nom, đứa bé cọ quậy đạp chăn ra khỏi người, rồi bị lạnh hoặc sặc sữa mà chết. Thường thì vì nhà ở nông thôn, phòng ngủ không được giữ ấm, trời lại lạnh hơn 10 độ.

Người chồng tội nghiệp vẫn không hề hay biết vợ mình treo cổ tự vẫn nên cảnh sát mới đến, ra sức phân bua rằng do vợ mình không chăm sóc con, bỏ mặc đi đâu mới dẫn đến cái chết của con mình. Khi cảnh sát bắt buộc phải thông báo cho người chồng về cái chết của vợ mình, nghe xong người chồng đau khổ tột cùng mà lăn ra ngất xỉu.

𝐓𝐡𝐮̉ 𝐩𝐡𝐚̣𝐦 𝐠𝐚̂𝐲 𝐫𝐚 𝐭𝐡𝐢̣ 𝐩𝐡𝐢
Một việc đơn giản lại gây ra cái chết oan uổng cho hai sinh mệnh, một phụ nữ tuổi đời còn quá trẻ, một đứa trẻ non nớt, cả hai sinh mệnh bị huỷ đi trong chớp mắt thật khiến người ta không khỏi đau lòng. Sự việc có lẽ cũng chỉ là sự hiểu lầm nhưng lại gây ra cái kết quá bi thương, thoáng chốc người chồng trẻ phải mất đi những người thân yêu nhất, gia đình trở nên tan nát. Đời người còn dài, tương lai còn rộng, đâu đến mức phải bịt đường bít lối nhất định phải chết như vậy, quả thật là oan uổng.

Vụ án đơn giản, sau khi xác minh rõ mọi chuyện đây chỉ là vụ tự sát đơn thuần, mọi việc đi vào kết thúc một cách nhanh chóng. Nhưng trong quá trình điều tra án mạng, phía cảnh sát lại phát hiện một việc, đây chính là nguồn cơn gây ra mọi chuyện thị phi.

Ở đầu thôn bên cạnh đường quốc lộ có một người họ Lưu làm nghề sửa xe máy, người này ngoài 50 tuổi, đã ly hôn vợ và sống cuộc sống đơn độc một mình. Vì thôn làng ở ngoại ô cũng nhỏ, hầu hết mọi người trong làng đều đến đó sửa xe và quen biết, người này sống một mình buồn chán nên thường ngày thích nói chuyện đưa đẩy đặt điều thị phi làm trò tiêu khiển cho hết thời gian.

Không cần lý do, người này tuỳ hứng bản thân mà đơm đặt chuyện của người khác. Ông ta nói với người phụ nữ kia rằng chồng cô đã cặp với người khác, đã thế lại còn miêu tả sống động như thật. Điều này khiến cô vợ tin chắc rằng chồng mình đã có bồ thật dẫn đến xảy ra sự việc đau lòng sau đó.

Phía cảnh sát sau khi điều tra chứng thực tất cả mọi chuyện đều là lời đơm đặt của người họ Lưu, mọi người trong thôn ai nấy đều bừng bừng nổi giận tố cáo với cảnh sát: Họ Lưu kia thường ngày thích nhất là đặt điều thị phi, thêm mắm thêm muối vào nhiều sự việc làm cho rất nhiều gia đình quanh đây vì thế mà trở nên xung khắc. Ngược lại, khi mọi người bị hiểu nhầm cãi nhau thì họ Lưu kia lại vô cùng hả hê vui vẻ, mỗi khi nghe được ai đó vì mình mà cãi nhau thì rất phấn khích. Lúc cao hứng ra quán uống rượu lại đem ra khoác lác như thể là sự việc rất đáng để tự hào.

Tuy vì sự đặt điều của họ Lưu kia mà dẫn đến cái chết oan uổng của hai mẹ con thiếu phụ, nhưng việc này lại không thể kết thành tội danh hay liên đới trách nhiệm gì. Phía cảnh sát cũng chỉ đành giáo huấn cho người họ Lưu kia một trận rồi thôi, hi vọng sau này có thể bỏ thói hư tật xấu này đi.

𝐔𝐨̂́𝐧𝐠 𝐧𝐡𝐚̂̀𝐦 𝐜𝐡𝐚̂́𝐭 đ𝐨̣̂𝐜, 𝐡𝐮𝐲̉ 𝐧𝐚́𝐭 𝐦𝐢𝐞̣̂𝐧𝐠 𝐥𝐮̛𝐨̛̃𝐢
Nói đến cũng thật ly kỳ, sau đó mấy tháng, pháp y nhận được thông báo của phía cảnh sát, nói rằng người họ Lưu kia trong một lần đi chơi uống rượu về khuya, sau khi về nhà nửa say nửa tỉnh lại muốn lấy rượu ra uống tiếp. Đầu óc mơ màng với tay lấy một chiếc bình tưởng rằng đó là rượu đưa lên miệng.

Điều đáng tiếc xảy ra, đó lại là một bình khí hoá lỏng để dùng khi sửa chữa xe, đây là một chất có nhiệt độ cực thấp, khi tiếp xúc vào sẽ có phản ứng bỏng lạnh cực nhanh, chỉ một, hai giây là khiến vị trí tiếp xúc bị bỏng nặng. Không cần nghĩ thì mọi người cũng biết điều gì sẽ xảy ra. Toàn bộ lưỡi và khoang miệng của người họ Lưu bị bỏng lạnh đông cứng lại, ông ta đau đớn ngã gục xuống đất hôn mê.

Rất may là có người phát hiện kịp thời đưa đi bệnh viện cấp cứu, nhưng đối với loại vết thương kiểu này thì bác sĩ cũng đành chịu thua, không thể vãn hồi gì được, lưỡi đã tổn thương quá nặng nề, không những vậy nguyên cả vòm họng cũng đã biến dạng rồi. Tuy tính mạng được bảo toàn nhưng cả đời về sau phải dùng ống dẫn thức ăn trực tiếp vào dạ dày, tình cảnh rất bi đát.

𝐍𝐡𝐚̂𝐧 𝐪𝐮𝐚̉ 𝐭𝐮𝐚̂̀𝐧 𝐡𝐨𝐚̀𝐧 𝐤𝐡𝐨̂𝐧𝐠 𝐬𝐨́𝐭 𝐦𝐨̣̂𝐭 𝐚𝐢
Vị pháp y chứng kiến toàn bộ câu chuyện này là một Phật tử, đối với tín ngưỡng thì luôn một lòng thành kính. Kinh nghiệm nhiều năm đối diện với rất nhiều kỳ án, muôn hình vạn trạng đã khiến ông rút ra một kết luận rằng: Y học và khoa học ngày nay còn có rất nhiều điều hạn chế, nó khiến cho nhận thức của con người cũng bị bó hẹp. Có rất nhiều những điều mà cả y học và khoa học hiện đại không thể nào giải thích được.

Vị pháp y trải qua những kinh nghiệm mở rộng điều tra, phân tích chi tiết nhiều vụ án, ông phát hiện rằng điều mà nhà Phật giảng về nghiệp lực của chúng sinh, về ‘thiện có thiện báo, ác có ác báo’ là vô cùng chân thực, là chân lý muôn đời bất biến.

Luật nhân quả có những lúc biểu hiện ra không hề rõ ràng, khiến người đời khó lòng phát hiện. Nhưng trong thực tế, quy luật ấy đích thực là có tồn tại, cho dù không báo ứng ngay tại đời này thì cũng báo ứng trong đời khác. Câu chuyện trên đây có lẽ chính là một sự báo ứng ngay tại đời này.

Vậy nên, chúng ta chớ vội vàng quy kết ‘không thấy thì không tin’. Bởi có những điều mắt của chúng ta không nhìn thấy, nhưng không phải là chúng không tồn tại.
Theo DKN


Thứ Bảy, 18 tháng 9, 2021

Ông bố tuyệt vời

Posted by Thiên Thanh on tháng 9 18, 2021 with No comments

 




Một ngày cách đây vài năm, tôi nói với những đứa con đã lớn của mình rằng tôi không hề hay biết về việc chúng có từng nói dối tôi hay không. Con gái lớn của tôi trở nên khá nghiêm túc và nói với tôi: "Bố, chúng con chưa bao giờ nói dối bố, còn hơn thế nữa là chúng con không có lý do gì để nói dối bố".

Từ khi bốn đứa con tôi mới chập chững biết đi, tôi đã có thói quen không kỷ luật hay trừng phạt chúng, nếu chúng gây ra tai nạn hoặc lỗi lầm do sai lầm trong phán đoán. Nếu những đứa con nhỏ làm vỡ một chiếc kính, tôi không bao giờ lớn tiếng với chúng, thay vào đó tôi sẽ chạy đến, đưa các con vào nơi an toàn, rồi thu dọn những mảnh kính vỡ; đồng thời bảo các con rằng hãy để bố giúp dọn sạch. Tôi giải thích rằng nếu không cố gắng làm sạch, các mảnh vỡ có thể làm các con bị thương.

Khi các con lớn hơn, chúng biết rằng nếu chúng gặp tai nạn hoặc mắc lỗi, chúng có thể đến gặp tôi và tôi có thể giúp đỡ. Nếu bọn trẻ cố gắng che giấu sự việc hoặc tự mình sửa chữa, chúng có thể làm cho mọi thứ trở nên tồi tệ hơn hoặc bị tổn thương. Điều này đã giúp ích cho cuộc sống trưởng thành của các con. Không ai trong số chúng từng gặp rắc rối với pháp luật hoặc có vấn đề về ma túy hoặc rượu.

Vì vậy, những gì tôi đang nói với những người trẻ tuổi là đừng bao giờ cho con bạn lý do để nói dối hoặc giấu giếm bạn. Miễn là hành động của bọn trẻ không có ác ý, thì không cần thiết phải trừng phạt. Hãy giúp chúng sửa lỗi và bạn sẽ giúp chúng học cách trở thành những người lớn có trách nhiệm.

Khuyến khích bọn trẻ không che giấu hành vi sai trái của mình, bằng cách cho con trẻ thấy rằng sự an toàn của chúng là ưu tiên hàng đầu của bạn. Lưu ý, hãy nói với con mỗi ngày rằng bạn yêu các con, và sau đó hãy thể hiện điều đó.
Kenneth D. Cain
Nguồn : Báo NTDVN

Thứ Sáu, 17 tháng 9, 2021

𝐁𝐚̣𝐧 𝐡𝐚̃𝐲 𝐲𝐞̂𝐧 𝐭𝐚̂𝐦, 𝐨̂𝐧𝐠 𝐓𝐫𝐨̛̀𝐢 𝐬𝐞̃ 𝐤𝐡𝐨̂𝐧𝐠 𝐛𝐨̉ 𝐦𝐚̣̆𝐜 𝐧𝐠𝐮̛𝐨̛̀𝐢 𝐭𝐨̂́𝐭

Posted by Thiên Thanh on tháng 9 17, 2021 with No comments

 



Dưới đây là hai câu chuyện có thật, ai đã từng nghe qua đều phải cảm thán thốt lên rằng: “Nhân nào quả đó! Người có thiện tâm, ắt gặp thiện quả”.

𝐂𝐚̂𝐮 𝐜𝐡𝐮𝐲𝐞̣̂𝐧 𝟏:
Có một câu chuyện từng xảy ra trên đường cao tốc ở Basso County, bang Texas, Mỹ vào tháng 6 năm 1930. Tối hôm đó, trong lúc Forbe, đội trưởng đội tuần tra giao thông đang trực ban thì phát hiện có xe chạy quá tốc độ. Đội trưởng Forbe lập tức lấy xe mô tô đuổi theo. Không may là khi xe đuổi gần tới nơi thì Forbe không làm chủ được tốc độ của mình, xe của anh đâm sầm luôn vào phía sau chiếc xe hàng chạy quá tốc độ kia khiến Forbe chấn thương nặng ở đùi, động mạch bị đứt, máu chảy rất nhiều. Người có chút hiểu biết về y học đều biết, động mạch bị đứt nếu như không cấp cứu kịp thời thì rất nguy cấp đến tính mạng.

Người tài xế xe hàng chạy quá tốc độ tên là Smith phát hiện cảnh sát đuổi theo mình bị thương nặng và đang nằm trên vũng máu. Theo lý người tài xế này hoàn toàn có thể bỏ chạy mà không để lại dấu vết gì, tuy nhiên anh này đã dừng xe lại giúp người cảnh sát cầm máu, đồng thời gọi điện cho xe cảnh sát cứu hộ đến.

Hành động của người tài xế nói thì dễ nhưng không phải ai cũng có thể làm được, bởi tai nạn xảy ra là do lỗi tại ở mình. Vậy mà Smith đã làm được điều ấy. Đó là khi sự việc phát sinh, niệm đầu tiên chính là suy nghĩ cho người khác trước. Thay vì chạy trốn để bảo toàn sự an toàn cho mình, anh đã dũng cảm ở lại giúp người đang nguy cấp.

𝐍𝐡𝐚̂𝐧 𝐪𝐮𝐚̉ 𝐭𝐮𝐚̂̀𝐧 𝐡𝐨𝐚̀𝐧, 𝐭𝐡𝐢𝐞̣̂𝐧 𝐚́𝐜 𝐡𝐮̛̃𝐮 𝐛𝐚́𝐨
Vào một ngày của 5 năm sau, hôm ấy người đội trưởng năm xưa đang đi tuần tra trên đường đột nhiên nhận được điện thoại thông báo gấp, nói rằng trên đoạn đường ông đã xảy xa một vụ tai nạn. Sau khi nhận được thông báo, ông lập tức đến kiểm tra hiện trường, phát hiện một người đang nằm hôn mê bất tỉnh trong xe, chân anh ta đang bị thương rất nặng, động mạch chủ bị đứt, máu không ngừng chảy.

Người đội trưởng nhanh chóng tiến hành băng bó sơ cứu để cầm máu cho nạn nhân. Sơ cứu xong xuôi, trong lúc đợi xe cứu thương tới ông mới để ý kỹ khuôn mặt người bị nạn. Thoáng chút giật mình, đây chẳng phải là Smith – người lái xe hàng chạy quá tốc độ 5 năm về trước đã cứu sống mình hay sao?

Đây quả là một sự trùng hợp kỳ lạ, sự việc sau khi được lan truyền ra, tất cả mọi người đều phải thốt lên rằng: “Nhân nào quả đó! Người có thiện tâm, ắt gặp thiện quả”.

𝐂𝐚̂𝐮 𝐜𝐡𝐮𝐲𝐞̣̂𝐧 𝟐
Kỳ thực nhân quả hữu báo xưa nay cũng chẳng phải là chuyện hiếm, những câu chuyện như trên cũng từng xảy ra không ít lần. Dưới đây là một câu chuyện khác xảy ra vào năm 2006 tại Trung Quốc, sự việc cũng thần kỳ không kém khiến không ít người phải ngỡ ngàng. Câu chuyện này sau đó không chỉ được kênh truyền hình Giang Tây phát sóng rộng rãi mà còn được chọn đăng trên tạp chí “Tịnh Thổ” với tiêu đề “Tây phương có Phật” vào năm 2007.

Câu chuyện bắt đầu khi cô con gái 5 tuổi của một cô giáo trẻ bị mắc bệnh ung thư máu, cả gia đình đã dồn hết tất cả tiền bạc để chữa trị cho con nhưng đều vô vọng. Bác sĩ yêu cầu phải tiến hành ghép tủy, ngoài ra không còn phương pháp cứu chữa nào khác.

Cô giáo trẻ vì một lòng muốn cứu chữa cho con, nên đã yêu cầu bệnh viện tiến hành xét nghiệm tủy của mình. Cô muốn chính mình hiến tủy cho cô con gái bé nhỏ.

Tuy nhiên, kết quả xét nghiệm lại không như ý.

Điều không may là kết quả xét nghiệm cho thấy tủy của cô với con gái không tương thích nhưng lại tương thích với một bé trai 7 tuổi khác trong thành phố. Nhân viên xét nghiệm thấy vậy đã khuyên cô hiến tủy cho bé trai 7 tuổi xa lạ kia, nhưng người nhà của cô đã một mực từ chối với lý do: “Nếu cô hiến tủy có vấn đề gì thì gia đình cô sẽ ra sao?”.

Người mẹ của bé trai 7 tuổi sau khi biết được thông tin đã dẫn cả con mình đến nhà nữ giáo viên, quỳ xuống trước mặt cô xin cứu mạng. Khi vừa thấy bé trai với khuôn mặt yếu ớt nhợt nhạt, cô giáo trẻ đã không cầm được nước mắt, cô nhận lời đồng ý.

Vì tế bào cần phải tăng trưởng đến một số lượng nhất định mới có thể tiến hành cấy ghép, vậy nên trước khi phẫu thuật bệnh viện đã cung cấp thuốc cho cô uống để kích thích tế bào tăng trưởng. Thuốc này sau khi dùng sẽ có tác dụng phụ rất lớn, ví như cơ thể khó chịu, người phát sốt triền miên, hơn nữa thuốc cũng không thể dùng được quá nhiều mà cần phải có một thời gian tương đối dài.

Người mẹ trẻ vì nhớ con gái nằm viện, lại sợ thời gian kéo dài sẽ ảnh hưởng tới sức khỏe của cậu bé nên đã yêu cầu rút ngắn liệu trình trị liệu xuống. Trong suốt quá trình uống thuốc, cả ngày cô đều trong tình trạng sốt cao, cơ thể lúc nào cũng tầm 40 độ. Tuy nhiên cũng nhờ đó mà cô đã hoàn thành sớm việc phẫu thuật ghép tủy cho cậu bé xa lạ.

Người mẹ cậu bé vì để cảm ơn ân nhân cứu mạng con mình đã tặng cô 50.000 NDT (khoảng 168 triệu VND), nhưng dù đang trong hoàn cảnh khó khăn, nữ giáo viên vẫn quyết định từ chối không nhận. Cô nói quá trình điều trị cho cậu bé vẫn còn dài, số tiền đó nên để dành cho cậu bé.

Mẹ cậu bé đã vô cùng cảm động, bà đã đến đài truyền hình bày tỏ lòng biết ơn sâu sắc đến nữ giáo viên. Sau khi tin tức được truyền ra, có rất nhiều người đều cảm thán mà thốt lên rằng: “Cô ấy đúng là người tốt! Nghe cứ như chuyện thần thoại vậy”.

𝐂𝐨̂ 𝐠𝐢𝐚́𝐨 𝐭𝐫𝐞̉ 𝐭𝐡𝐢𝐞̣̂𝐧 𝐥𝐮̛𝐨̛𝐧𝐠
Sau khi tin tức được truyền ra, thị trấn nhỏ nơi nữ giáo viên sinh sống không khỏi xôn xao, mọi người hưởng ứng quyên góp tiền để cô chữa bệnh cho con.

Có một chàng trai từ quê lên thành phố làm thuê, sau khi nghe được tin này đã mang toàn bộ 300 NDT tiền tiết kiệm của mình quyên góp cho cô giáo trẻ. Ngờ đâu mấy hôm sau đó, người này lại tìm đến nhà ngỏ ý xin lại 300 NDT mà mình đã quyên góp hôm trước, đồng thời còn muốn mượn thêm 20.000 NDT nữa. Nguyên nhân bởi cha cậu ở quê nhà đột nhiên mắc bệnh ung thư dạ dày, giờ đang nằm trong viện nhưng không có tiền chữa trị, còn thiếu hơn 20.000 NDT nữa mới đủ tiền phẫu thuật.

Gia đình nữ giáo viên ai nấy đều tỏ vẻ phẫn nộ, cho rằng đã gặp phường lừa đảo nên đã đem 300 NDT trả lại cho chàng trai, số 20.000 NDT còn lại thì kiên quyết không cho mượn.

Tuy nhiên nữ giáo viên với tấm lòng nhân hậu lại cảm thấy chàng trai này không hề lừa mình. Cô đã âm thầm đến bệnh viện mà cậu ta nói, kết quả phát hiện mọi chuyện đúng như vậy. Cha cậu ấy vừa kiểm tra phát hiện ung thư dạ dày, giờ đang đợi tiền viện phí để phẫu thuật nhưng vẫn còn thiếu hơn 20.000 NDT nữa mới đủ. Sau khi điều tra xong, nữ giáo viên đã về nhà lấy tiền mang cho chàng trai mượn để chữa bệnh cho cha mình.

𝐊𝐲̀ 𝐭𝐢́𝐜𝐡 𝐱𝐮𝐚̂́𝐭 𝐡𝐢𝐞̣̂𝐧, 𝐛𝐞̣̂𝐧𝐡 𝐛𝐞́ 𝐠𝐚́𝐢 𝐤𝐡𝐨̂𝐧𝐠 𝐭𝐫𝐢̣ 𝐦𝐚̀ 𝐤𝐡𝐨̉𝐢
Thời gian như nước chảy qua cầu, từng ngày từng ngày trôi qua đi, bệnh viện, người nhà và bạn bè thân hữu đều nỗ lực xét nghiệm tủy nhưng đều không có ai thích hợp. Tiền bạc chi dùng cũng đã tới ngày cạn kiệt, bệnh viện cũng tỏ vẻ lắc đầu không còn hy vọng. Tình cảnh ngặt nghèo, hy vọng lụi tàn, nữ giáo viên đành phải ôm con trong nước mắt, cô đưa con về nhà với nguyện vọng được sống bên con những ngày tháng cuối cùng tại gia đình.

Thế nhưng trời cao luôn tỏ lòng người, người thiện lương trên đời ắt được chở che. Giữa lúc mọi hy vọng tưởng như đều không còn, thì thần tích đã triển hiện. Trong lúc buông xuôi cho số phận, cô con gái của nữ giáo viên lại ngày ngày khởi sắc phục hồi, cơ thể mỗi ngày một khỏe mạnh hơn xưa, da dẻ hồng hào, tinh thần phấn chấn, và cuối cùng đã bình phục hoàn toàn.

Một lần nữa sự việc này đã làm chấn động cả một vùng, các chuyên gia huyết học chen chúc nhau đến hi vọng có thể tìm hiểu nguyên nhân không trị mà khỏi. Các chuyên gia đều nhìn nhận rằng cho dù bé gái có được ghép tủy đi chăng nữa thì cơ hội phục hồi cũng chỉ là 50%. Cuối cùng mọi người đều phải công nhận, đây chính là kỳ tích mà khoa học hiện đại không thể chứng minh.
***
Quả là vạn sự trên đời tất cả đều tùy tâm mà sinh, tùy tâm mà diệt, người thiện lương ắt được an bài, vượt qua nghịch cảnh đều là một chữ tâm. Cuộc sống trở nên tốt đẹp, chính là nhờ vào lòng yêu thương của mỗi người.

Nhân sinh trong kiếp hồng trần, cho dù là ai cũng chẳng thể lúc nào đều gặp hoa tươi và đường thẳng, ít nhiều đều gặp phải chông gai lận đận, đường cong ngõ hẹp, bụi rậm nhiều gai.

Thế nên, khi thân trong thuận cảnh, gió thuận buồm căng chúng ta nếu có thể dang tay giúp người, thì đến khi gió lệch thuyền chênh mới mong có người giúp đỡ, đường đời cũng mới mong được bền chân vững bước.

Với một tấm lòng thiện lương và tràn đầy niềm hy vọng, thì dẫu phúc chưa đến, hoạ cũng đã rời xa.



Bữa ăn đầy yêu thương của chồng dành cho người vợ mắc bệnh Alzheimer

Posted by Thiên Thanh on tháng 9 17, 2021 with No comments

 



Câu chuyện gây xúc động cư dân mạng mấy ngày qua kể về cặp vợ chồng già ông Torikai (74 tuổi) và bà Mitsuyo (73 tuổi) tại ngôi nhà ở Obu, tỉnh Aichi. Với sự yêu thương dành cho người vợ không may mắc bệnh Alzheimer của mình, cứ 5g30 sáng mỗi ngày ông lại vào bếp chuẩn bị bữa ăn sáng đẹp mắt dỗ bà ăn, làm trò cho vợ cười với niềm hy vọng san sẻ phần nào căn bệnh Alzheimer của bà.

Ông thường mất một giờ để chuẩn bị bữa ăn công phu, tỉ mỉ nhất, có khi là tạo hình một con vật, khi thì một khuôn mặt của cô bé đáng yêu. Đĩa thức ăn trong giống như cơm hộp bento của các bà mẹ Nhật Bản làm để khuyến khích trẻ nhỏ ăn ngon miệng hơn. Tất cả những gì ông làm là dành cho vợ, “Tôi yêu khoảnh khắc này, đây là những lúc tôi thấy đam mê, hạnh phúc nhất khi làm đồ ăn cho vợ”.



Khi làm xong bữa ăn, ông nhẹ nhàng đỡ bà ngồi dậy, cho bà xem đĩa cơm rồi hỏi “Em thích nó chứ?”, kiên nhẫn đút cơm cho bà ăn, trong khi ăn ông nói chuyện với bà về thời tiết, món ăn,... khoảnh khắc của ông bà khiến nhiều người không khỏi yêu mến và xúc động.

Được biết, ông và bà kết hôn với nhau năm 1974 và có hai con trai. Chín năm trước, khi ông và vợ đang chuẩn bị cho những năm tháng nghỉ hưu thì Mitsuyo xuất hiện các dấu hiệu bất thường, có lần bà ngã gục trong bếp, đỉnh điểm có một lần bà đi ra ngoài và không nhớ đường về, ông cụ phải đi khắp nơi để tìm kiếm bà. Cuối cùng ông cũng phải đưa bà đến bệnh viện và bà được chẩn đoán mắc bệnh Alzheimer ở tuổi 64.

Ông quyết định nghỉ hưu sớm, tập trung vào chăm sóc bà cho đến bây giờ. Hằng ngày ông vẫn đều đặn làm cơm cho bà, tuy hiện tại do căn bệnh nên bà ít khi nở nụ cười với ông. "Đôi lúc tôi cảm thấy cô đơn. Nhưng đa phần tôi tận hưởng khoảng thời gian êm dịu bên Mitsuyo. Tôi chỉ muốn có nhiều thời gian như thế này với bà ấy càng lâu càng tốt", ông chia sẻ.
Source | Asahi
@Suki Nhật Bản

Thứ Tư, 15 tháng 9, 2021

𝐓𝐨̂̉𝐧𝐠 𝐭𝐡𝐨̂́𝐧𝐠 𝐋𝐢𝐧𝐜𝐨𝐥𝐧: ‘𝐌𝐨̂̃𝐢 𝐧𝐠𝐮̛𝐨̛̀𝐢 𝐬𝐚𝐮 𝟒𝟎 𝐭𝐮𝐨̂̉𝐢 đ𝐞̂̀𝐮 𝐩𝐡𝐚̉𝐢 𝐜𝐡𝐢̣𝐮 𝐭𝐫𝐚́𝐜𝐡 𝐧𝐡𝐢𝐞̣̂𝐦 𝐜𝐡𝐨 𝐤𝐡𝐮𝐨̂𝐧 𝐦𝐚̣̆𝐭 𝐜𝐮̉𝐚 𝐦𝐢̀𝐧𝐡’

Posted by Thiên Thanh on tháng 9 15, 2021 with No comments

 



𝐂𝐨́ 𝐥𝐚̂̀𝐧, 𝐓𝐨̂̉𝐧𝐠 𝐭𝐡𝐨̂́𝐧𝐠 𝐀𝐛𝐫𝐚𝐡𝐚𝐦 𝐋𝐢𝐧𝐜𝐨𝐥𝐧 𝐩𝐡𝐨̉𝐧𝐠 𝐯𝐚̂́𝐧 𝐦𝐨̣̂𝐭 𝐮̛́𝐧𝐠 𝐯𝐢𝐞̂𝐧 𝐧𝐚𝐦 𝐧𝐠𝐨𝐚̀𝐢 𝟒𝟎 𝐭𝐮𝐨̂̉𝐢 đ𝐞̂́𝐧 𝐥𝐚̀𝐦 𝐧𝐡𝐚̂𝐧 𝐯𝐢𝐞̂𝐧 𝐜𝐡𝐨 𝐜𝐡𝐢́𝐧𝐡 𝐩𝐡𝐮̉. 𝐌𝐚̣̆𝐜 𝐝𝐮̀ 𝐧𝐠𝐮̛𝐨̛̀𝐢 đ𝐚̀𝐧 𝐨̂𝐧𝐠 𝐧𝐚̀𝐲 𝐫𝐚̂́𝐭 𝐭𝐚̀𝐢 𝐧𝐚̆𝐧𝐠 𝐧𝐡𝐮̛𝐧𝐠 𝐯𝐢̣ 𝐓𝐨̂̉𝐧𝐠 𝐭𝐡𝐨̂́𝐧𝐠 𝐯𝐚̂̃𝐧 𝐤𝐡𝐨̂𝐧𝐠 đ𝐨̂̀𝐧𝐠 𝐲́ 𝐭𝐮𝐲𝐞̂̉𝐧 𝐝𝐮̣𝐧𝐠.



Người phụ tá của Lincoln thấy vậy không giấu được băn khoăn, liền hỏi nguyên nhân. Tổng thống nói: “Tôi không thích tướng mạo của anh ấy”.

Người phụ tá vẫn không hiểu nên hỏi lại: “Chẳng lẽ một người khi sinh ra có vẻ ngoài không ưa nhìn thì đó là lỗi của họ sao, thưa ngài?”.

Tổng thống Lincoln điềm tĩnh trả lời: “Mỗi người sau 40 tuổi đều phải chịu trách nhiệm cho khuôn mặt của mình!”.

Quả thực, Lincoln đã điểm trúng điều cốt yếu nhất của đạo làm người. Đến tuổi trung niên, tướng mạo người ta sẽ phản ánh phần lớn tính cách và phẩm chất của họ. Người khoan dung thì khuôn mặt phúc hậu. Người hiền dịu thì tướng mạo đẹp nhu hòa, thánh thiện.

Trái lại, người thô bạo, lỗ mãng thì mặt mũi lúc nào cũng hung dữ. Người lòng dạ nhỏ mọn thì tướng mạo xấu xí, hai hàng lông mày nhíu chặt. Tướng mạo cũng phản ánh sự tu dưỡng tâm tính, lối sống và hành vi của người ta. Người xưa thường nói: “Tướng do tâm sinh” là vì thế.

Tuy nhiên, tướng mạo của một người không phải là một thứ cố định, bất biến, theo họ suốt cả đời, mà hoàn toàn có thể cải biến dần dần. Dung mạo xinh đẹp phần lớn là do sự quyến rũ từ nội tâm lan tỏa. Muốn có một vẻ mặt hòa ái, thánh thiện, sự tu dưỡng tâm tính chính là yếu tố quyết định nhất.

𝟏. 𝐓𝐡𝐮̛𝐨̛̀𝐧𝐠 𝐱𝐮𝐲𝐞̂𝐧 𝐦𝐢̉𝐦 𝐜𝐮̛𝐨̛̀𝐢
Người xưa có câu: “Tay hung không đánh mặt cười“. Nụ cười luôn làm rung động lòng người, khiến người ta vui vẻ, thân thiết và gần gũi nhau hơn. Mỉm cười chính là làm bung nở một đóa hoa ngời hương sắc trên khuôn mặt.

Đó không phải là kiểu cười xã giao, gượng gạo, khô cứng mà niềm vui vẻ thực sự xuất phát từ nội tâm. Bạn mỉm cười với mọi người chính là đang trao truyền đi thiện ý, thiện tâm, đang tưới mát những cơn nóng giận và tâm hồn cằn cỗi.

Cười có thể khiến bạn đẹp hơn và cũng có thể khiến người khác hạnh phúc hơn, cớ sao không thể trao nhau một nụ cười?

𝟐. 𝐊𝐡𝐞𝐧 𝐧𝐠𝐨̛̣𝐢 𝐧𝐠𝐮̛𝐨̛̀𝐢 𝐤𝐡𝐚́𝐜 𝐧𝐡𝐢𝐞̂̀𝐮 𝐡𝐨̛𝐧
Ai cũng đều muốn nghe những lời khen ngợi, khích lệ đặc biệt là lời khen đúng lúc, đúng chỗ. Có lần, các nhà khoa học tiến hành một thí nghiệm nhỏ với nước. Kết quả cho thấy, sự kết tinh hình dạng của tinh thể nước chịu ảnh hưởng của âm thanh bên ngoài.

Chủ nhiệm của nghiên cứu trên là tiến sĩ Masaru Emoto, giám đốc Viện Hado ở Tokyo (Nhật Bản). Ông phát hiện rằng bật những bản nhạc cổ điển nổi tiếng của Mozart và Beethoven, rồi dùng kính hiển vi quan sát thì thấy các tinh thể nước không ngừng “nhảy múa”, biến hóa đẹp mắt.

Khi nói những lời dễ nghe, các tinh thể nước tạo thành hoa văn hết sức đẹp mắt. Khi nói lời khó nghe thì chúng lại chuyển động hỗn loạn, không có trật tự.

Có câu “Thiện ý một câu ấm ba đông” là như thế. Một lời khen ngợi xuất phát từ thiện tâm chứ không phải lời xã giao, khách sáo có thể mang đến những hiệu quả không ngờ.

Nói lời hay ý đẹp, có thể khích lệ người khác sẽ làm rung động trái tim, tinh thần của họ. Sự rung động ấy cũng sẽ phản ánh ra bên ngoài của họ, thể hiện qua hành vi, lời nói, sắc mặt.

Đồng thời, khi nói ra những lời thiện ý thì bản thân bạn cũng thu được lợi ích. Miệng liền kề tai, bạn nói lời đẹp ý tốt thì cũng chính là đang được lắng nghe chúng, tâm hồn bạn sẽ thanh thản và tướng mạo bạn cũng sẽ đẹp hơn lên.

𝟑. 𝐍𝐡𝐚̂̃𝐧 𝐧𝐡𝐢̣𝐧 𝐧𝐡𝐢𝐞̂̀𝐮 𝐡𝐨̛𝐧, 𝐛𝐨̛́𝐭 𝐭𝐮̛́𝐜 𝐠𝐢𝐚̣̂𝐧
Người có thể nhẫn nhịn, ít khi tức giận thì sắc mặt sẽ đẹp hơn. Nhà Phật có câu đại ý rằng, người xấu xí là do thường xuyên tức giận, oán trách mà ra. Người đoan trang trắng trẻo, vẻ mặt rạng ngời, thân thể mềm mại, gặp người người thích là kết quả của sự tu dưỡng nhẫn nhịn mà có được.

Nhưng nhẫn không phải là kìm nén cái tức giận ở sâu bên trong, đè nén tâm can. Nếu làm như vậy thì cũng bằng như nuốt giận vào trong, lâu ngày có thể còn nguy hại hơn. Nhẫn chính là thực sự coi nhẹ mọi chuyện, không để bực dọc trong lòng, ứng xử bằng thái độ cao thượng, nhã nhặn, khoan dung. Đó mới là cái nhẫn lớn nhất của người hiểu chuyện vậy.

𝟒. 𝐋𝐮𝐨̂𝐧 𝐛𝐢𝐞̂́𝐭 𝐜𝐚̉𝐦 𝐨̛𝐧
Người biết hàm ơn, dù là với bông hoa, ngọn cỏ, thì trong lòng ắt nảy sinh một thứ tình cảm cao đẹp đối với người và vật quanh mình. Nội tâm của họ cũng tỏa ngát hương thơm, như có một bông hoa ẩn giấu, lặng lẽ tỏa sắc khoe hương. Người mà trong lòng tràn đầy hương thơm thì bên ngoài cũng sẽ xinh đẹp rạng rỡ.

𝟓. 𝐆𝐢𝐮̛̃ 𝐭𝐚̂𝐦 𝐧𝐢𝐞̣̂𝐦 𝐭𝐨̂́𝐭 đ𝐞̣𝐩
Vẻ bề ngoài của một người chính là liên quan mật thiết với nội tâm bên trong họ. “Tướng do tâm sinh”, cho nên bên trong tốt đẹp thì bên ngoài sẽ xinh đẹp. Tâm tình của một người ra sao sẽ quyết định vận mệnh, cuộc sống của họ.

Nếu bạn mong muốn trở thành người xinh đẹp, trước hết hãy dùng tâm niệm tốt đẹp để đối đãi với người thế gian. Hãy luôn ôm giữ thiện niệm, biết nghĩ cho người, không phát ra tà niệm, ý xấu nhắm vào người khác. Khi ấy, bạn không những nhận ra mọi thứ đều trở nên xinh đẹp hơn mà ngay cả tướng mạo của mình cũng ngày càng tươi tắn, nhuận sắc.

𝟔. 𝐎̛̉ 𝐠𝐚̂̀𝐧 𝐧𝐠𝐮̛𝐨̛̀𝐢 𝐜𝐨́ 𝐭𝐚̂𝐦 𝐡𝐨̂̀𝐧 đ𝐞̣𝐩
Người xưa nói: “Gần mực thì đen, gần đèn thì sáng” là có ý nói như vậy. Tiếp xúc với người tốt, có tâm hồn đẹp, bạn sẽ nhận được lợi ích từ họ, dần dần tốt đẹp hơn lên.

Đẹp xấu của người ta không chỉ là vẻ đẹp bề ngoài hào nhoáng hay nhan sắc cá lặn chim sa mà chính là vẻ đẹp của tâm hồn thuần thiện, thánh khiết. Người có tâm hồn đẹp thì dung mạo ắt cũng đẹp tươi.

Giờ thì bạn đã biết rồi, bí quyết để có một tướng mạo đẹp chính là phải có tâm hồn thiện lương. Vẻ tô son chuốt hồng, điểm trang son phấn bên ngoài chỉ là lớp vỏ, khí chất bên trong mới quyết định vận mệnh của bạn vậy!
Tử Du/ Theo Báo DKN